BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 640

Đinh Vân Lâm hỏi:
- Như vậy là ngươi cho rằng hắn vẫn giành ý tốt với ngươi?
Diệp Khai không đáp, chỉ cười.
Đinh Vân Lâm tiếp:
- Nhưng thái độ của hắn đối với Thúy Bình...
Diệp Khai thốt:
- Vừa rồi, sở dĩ hắn biến đổi thần thái, là vì cô nương xúc chạm mối

thương tâm của hắn, làm cho hắn nhớ đến Thúy Bình...

Đinh Vân Lâm bỉu môi:
- Nếu hắn tốt với Thúy Bình, thì khi nào hắn bỏ rơi nàng.
Diệp Khai cãi lại:
- Nếu hắn không tốt với nàng, thì khi nào hắn thương tâm vì nàng?
Đinh Vân Lâm nín lặng.
Diệp Khai thở dài, tiếp:
- Chỉ có những kẻ thật sự vô tình, mới không hề biết thống khổ. Nhưng

tại hạ không thích hạng người đó.

Đinh Vân Lâm hỏi:
- Tại sao?
Diệp Khai đáp:
- Vì hạng người đó, vốn chẳng phải con người chân chánh.
Đinh Vân Lâm thở dài:
- Tâm lý bọn nam nhân các ngươi kỳ quái thật!
Diệp Khai gật đầu:
- Đúng là kỳ quái! Hoàn toàn giống tâm lý bọn nữ nhân của cô nương.
Cả hai bàn qua luận lại về tình cảm của con người một lúc, bất quá chỉ để

giết thì giờ vậy thôi, chứ trong tâm họ đã đồng tình với nhau về nhiều điểm,
dù lúc phát biểu tư tưởng, họ hay chọi nhau để đùa nhau.

Đêm xuống dần dần...
Tiểu Đạt Tử uống thêm thuốc, nằm trên chiếc ghế dài ngủ say.
Bọn người trong quán cũng ngáp dài, trông cho khách ra đi, để đóng cửa.
Nhưng, còn lâu lắm, khách mới đi cho.
Đinh Vân Lâm rót cho Diệp Khai một chén rượu, rồi hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.