BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Trang 678

- Tại hạ biết có lịnh trưởng huynh thôi!
Đinh Vân Lâm chớp mắt, cười đáp:
- Tam ca ta cũng như ngươi vậy, thông minh, linh lợi, ngoài cái việc chế

tạo hài nhi, còn biết rất nhiều việc. Nhưng, trong các thứ tài, cái tài cao
nhất là dụ dẫn nữ nhân!

Nàng vênh mặt, cao giọng tiếp:
- Cái tài đó thì nhất định là ngươi không nên học! Không được học!
Diệp Khai cười hì hì:
- Tại hạ bất tất phải học!
Đinh Vân Lâm trừng mắt, rồi vụt cười vang:
- Dù cho ngươi có học, cũng chẳng ích gì. Bất cứ ngày hay đêm, bất cứ ở

đâu, ta bám ngươi sát như sam, ngươi không có cơ hội thi thố đâu!

Diệp Khai thở dài:
- Đinh tam công tử là tay phong lưu, tại hạ từng nghe người đời ca tụng,

tại hạ muốn gặp y một lần!

Đinh Vân Lâm thốt:
- Ngươi nên làm quen với y. Hơn thế, ngươi phải nịnh y ít nhiều, bỏ cho

y nói tốt cho ngươi, trước mặt gia gia ta, có lợi cho ngươi lắm đó.

Nàng thở ra, tiếp luôn:
- Đáng tiếc qua, ta không làm sao đến Tàng Kinh Trang trogn lúc này!
Diệp Khai hỏi:
- Trừ y ra, những người khác trong gia đình cô nương đều là người gỗ,

tâm tính khô cằn cả sao?

Đinh Vân Lâm gật đầu, thở dài, tiếp:
- Nhất là phụ thân ta! Một năm, ta chưa thấy lão nhân gia cười một lần.

Vì ta sợ nhìn mặt lão nhân gia, nên mãi la cà khắp nơi, không muốn trở về
nhà!

Trên giang hồ còn ai không biết Đinh lão thái gia cực kỳ nghiêm khắc,

bình sanh không hề làm một việc gì trái với quy củ!

Diệp Khai thốt:
- Tại hạ biết, lịnh tôn là bậc chánh nhân quân tử!
Đinh Vân Lâm cười lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.