BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 165

đào nữa hay sao?
Alexandra loạng choạng đứng dậy . Nàng không muốn ở bên cạnh hắn,
không muốn nói năng gì với hắn, không muốn nhìn thấy bộ mặt khôi ngô
nhưng lạnh lùng. tàn nhẫn cuả hắn. Làm sao Giles có thể lạnh như băng, có
thể nhẫn tâm đến như vậy? Trong đầu óc hắn chỉ có sự tính toán, không 1
chút tình cảm, cảm xúc nào hết. Ông nội hắn chết mà hắn đã không thương
tiếc lại tỏ ra mừng rỡ . Và bây giờ hắn mong bà dì cuả hắn, bà Eleanor cũng
chết nốt luôn.
Nàng đứng lên, bước đến bên bác da đen Ebba .
_ Ebba, bác để tôi ngồi trông bà Eleanor cho . Tôi cũng chẳng còn việc gì
khác, ngoài trông nom bà .
_ Đúng đấy . Cô ngồi đây với bà và làm sao để bà đừng vội bỏ chúng ta mà
đi .
Alexandra ngạc nhiên nhìn bác da đen:
_ Bác nói thế là sao, tôi chưa hiểu .
Ebba lắc đầu, đưa mắt nhìn Giles, lúc này hắn đang chăm chăm nhìn 2
người phụ nữ vẻ dò xét. Bác ta nói:
_ Cô hãy cố mà ngủ đi 1 giấc. Mọi thứ rồi sắp xong hết cả rồi .
Alexandra mệt mỏi không cần ngẫm nghĩ về dụng ý ngầm cuả bác da đen.
Nàng đưa cặp mắt thờ ơ nhìn bác bước ra ngoài .
Bên ngoài trời tối hẳn. Alexandra nằm trên ghế xích đu, chợp mắt được 1
chút, rồi choàng tỉnh dậy . Nàng nghe thấy tiếng như cãi nhau giữa bác da
đen Ebba và Giles. Nhưng nàng không nghe rõ họ nói gì . Bà Eleanor vẫn
ngủ li bì . Alexandra thỉng thoảng fải sờ mạch xem bà còn sống không.
Nàng cứ nằm trên ghế xích đu, nửa thức nửa ngủ như vậy cho đến lúc ánh
sáng ban mai bắt đầu hiện ra ngoài cửa sổ. Lát sau chân trời ửng hồng.
Sương mù bao fủ . Lại sắp bắt đầu 1 ngày nóng bức và ẩm thấp.
Alexandra chốc chốc lại nhìn sang bà Eleanor. Đột nhiên, nàng thấy bà hơi
hé mở mắt, môi mấp máy . Nàng vội đứng dậy, bước đến gần, cúi xuống
nghe .
_ Alexandra... giọng bà nói nghe dịu dàng và rành rọt.
Nàng vội vã cầm bàn tay lạnh giá cuả bà . Bàn tay trắng nhợt và chỉ còn da

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.