BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 33

Jane Archer

Biển tình sóng gió

Dịch giả: Vũ Đình Phòng

Chương 3

Một tiếng động làm Alexandra choàng thức giấc. Nàng ngơ ngác, trí nhớ
nàng trở lại khi nghe thấy tiếng bão táp hung hãn đang quăng quật con tầu.
Nàng rùng mình nghĩ, lúc này bị khoá chặt trong cabin, nếu như tầu bị đắm
thì nàng chỉ còn cách là chìm xuống đáy biển và đại dương sẽ là nấm mồ
của nàng. Lúc này nàng đã bị một cơn say sóng hành hạ khủng khiếp. Suốt
hai chục năm trên đời đã nhiều lần đi biển nhưng chưa bao giờ nàng bị cơn
say sóng dữ dội đến như vậy. Nàng nôn thốc nôn tháo mọi thứ còn lại trong
dạ dày.
Lúc này nàng đã mệt rã rời, nhưng nàng thầm cám ơn số phận là nàng đã
sống sót. Cơn bão xem chừng đã dịu xuống và nàng thấy mình đang đung
đưa theo nhịp đều đặn của con tầu. Nàng đưa mắt nhìn gian phòng chật hẹp
và đột nhiên nàng giật mình thấy một người đàn ông quần áo tả tơi trước
mặt. Rõ ràng là quần áo thuỷ thủ màu xanh lam đã bạc màu. Ông ta chăm
chú nhìn nàng vẻ sỗ sàng.
Nàng hoảng hốt thấy ông ta nhìn mặt nàng rồi đưa luồng mắt dần dần
xuống phía dưới có vẻ thích thú với những đường cong của cơ thể nàng hằn
lên dưới lớp chăn mỏng, như một tướng cướp trên biển ngắm nghía chiến
lợi phẩm của hắn. Nàng bỗng nhận ra dưới tấm chăn, mình không mặc thứ
gì. Ai đó chắc đã cởi hộ nàng tấm áo lót ướt sũng và đắp tấm chăn này lên.
Nàng xấu hổ, toàn thân nóng bừng. Máu dồn cả lên cổ, lên mặt nàng. Và
Alexandra chợt nhận ra tấm chăn tụt xuống quá thấp. Nàng vội vã kéo chăn
lên che kín bộ ngực trần.
Đồng thời một cơn giận trào lên trong lòng và nàng cau mặt nhìn người đàn
ông mặc bộ y phục thủy thủ bạc màu, rách bươm. Vậy mà thấy nàng giận
dữ, y lại còn cười, nhe hai hàm răng trắng bóng.
- Ông không biết xấu hổ à? – nàng giận dữ nói.
- Xấu hổ chuyện gì? – y bĩu môi giễu nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.