BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 36

bèn quay sang nói với thuyền trưởng
- Cô ấy cần quần áo để mặc, thưa thuyền trưởng.
Viên thuyền trưởng càu nhàu rồi cũng mở hòm tìm. Lát sau ông ta tìm thấy
một chiếc áo sơ mi dài bằng vải mềm có thêu khá đẹp, quăng cho bác thuỷ
thủ già. Morley nhe răng cười, đỡ chiếc áo bằng cả hai tay rồi lễ phép đưa
cho cô gái.
Nàng suýt bật cười thấy tấm áo vạt rất dài, rồi nàng nhìn thẳng vào mắt hai
người đàn ông:
- Hai ông vui lòng quay đi cho.
Bác già Morley quay ngay lưng lại Alexandra. Viên thuyền trưởng vẫn nhìn
nàng. Lát sau bác già phải kéo tay, ông ta mới miễn cưỡng quay mặt đi.
Alexandra vội vã xỏ hai tay vào hai ông tay áo rồi tung chăn đứng dậy.
Tấm áo dài phủ kín đến tận đầu gối nàng. Nàng vội vã cài khuy.
Thuyền trưởng quay lại chăm chú nhìn nàng trong lúc bác thuỷ thủ già loay
hoay giúp nàng ăn. Nhưng thuyền trưởng ngăn bác ta lại, ra hiệu bảo bác ta
ra ngoài. Morley đành miễn cưỡng đi ra, nhưng ra đến cửa, bác ta quay lại
nhoẻn một nụ cười động viên nàng rồi mới ra hẳn, đóng cửa lại.
Lúc này trong cabin chỉ có hai người, thuyền trưởng nhìn Alexandra một
lần nữa rồi nói:
- Cô ăn đi kẻo nguội.
Alexandra nem nép ngồi xuống giường, ngượng ngùng thấy hai chân hở
quá nhiều mà thuyền trưởng cứ nhìn mãi vào đó. Tuy vậy, đói quá, nàng
vẫn cầm thìa ăn lấy ăn để món xúp cá nóng sốt ngon lành.
Bỗng viên thuyền trưởng nói gì đó. Nàng ngừng ăn, hỏi:
- Xin lỗi, tôi chưa nghe rõ câu ông vừa nói.
- Tên cô là gì? – giọng ông ta như thể hỏi cung.
Alexandra lạnh người. Nàng vẫn hồi hộp chờ câu hỏi này. Nàng hoàn toàn
không muốn ai biết tung tích.
- Alex, – nàng đáp.
- Alex? Đấy không phải tên của phụ nữ. Dù cho phụ nữ miền Bắc. Nhưng
thôi, cũng được. Vậy ra cô là Alex?
Alexandra tiếp tục ăn, biết viên thuyền trưởng vẫn chăm chú nhìn mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.