BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 52

- Tôi có gặp và nói chuyện với ông thuyền trưởng. – Caroline liếc nhìn
Alexandra rồi nói tiếp. – Ông ta là người quen lâu năm của anh Hayward
tôi từ thời nội chiến. Ông ta sắp rời cảng. Tôi nghĩ nếu cô cần đi thì lên tầu
ông ta. Tầu của Jake xem chừng còn phải sửa lâu.
- Ôi, tôi chưa muốn đi. – Alexandra vội nói. – Tôi cần tĩnh dưỡng ít hôm
cho khoẻ hẳn đã.
- Đúng, cô cần tĩnh dưỡng. Biết đâu cô chẳng phục hồi lại được trí nhớ. À,
tôi nói thêm rằng tầu đánh cá “Charlotte” cập bến vừa đúng trước cơn bão.
Rất có thể cô rơi xuống biển trong thời gian đó. Cho nên tôi nghĩ cô nên
gặp ông thuyền trưởng đó xem, biết đâu ông ta giúp cô nhớ lại điều gì đó.
- Tôi không muốn phiền ông ấy. – Alexandra nói.
- Không phiền đâu. Vì ông ấy là người quen cũ nên tôi đã mời ông ấy đến
ăn bữa tối mai với gia đình. Nhân tiện lúc đó cô có thể làm quen và hỏi
chuyện ông ấy. Cô bằng lòng chứ?
Caroline nhìn thẳng vào mắt Alexandra như thăm dò.
- Tất nhiên rồi. Mà đúng thế, ông ấy có thể giúp tôi nhớ lại đôi điều.
- Có vậy thôi. Cô nghỉ đi. – Caroline đứng dậy, đi ra phía cửa. – À! Alex!
- Có chuyện gì nữa? – Nàng run run hỏi.
- Sáng mai Jake bận, cuộc cưỡi ngựa dạo chơi ta hoãn đến buổi khác. Vả lại
cô cũng đang cần nghỉ ngơi.
- Cám ơn Caroline. Chúc ngủ ngon.
- Chúc ngủ ngon, Alexandra thân mến.
Caroline ra rồi. Alexandra còn lại một mình trong phòng, rất đỗi hoang
mang. Nàng rất sợ giáp mặt lần nữa với gã Sully kia. Nhưng lát sau, bình
tĩnh lại, nàng tự nhủ, gặp gã, ta sẽ đòi lại hòm xiểng của ta… Cũng tốt thôi.
Vả lại, việc không thể tránh, ta cứ đương đầu… Để lấy lại hành lý, đành
phải chủ động cuộc giáp mặt chẳng lý thú chút nào vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.