BIỂN TÌNH SÓNG GIÓ - Trang 99

hiểm, nhất là với loại thiếu nữ trẻ như cô .
Lời lẽ trìu mến, ngọt ngào cuả Madam Le Blanc cùng với tách cafe đen pha
thêm rượu Brandy đã giúp Alexandra tỉnh táo, khoẻ mạnh trở lại .
Nàng mỉm cười ngập ngừng nhìn bà khách.
-Tôi rất cảm ơn bà đã đến đây, nhưng tôi e bà mất công vô ích.
-Sao vậy?- Madam Le Blanc ngạc nhiên hỏi .
-Thưa bà, chỉ do không may mà tôi lạc vào ngõ Gallatin và bây giờ ra được
tôi rất mừng.
Madam Le Blanc cười vang, để lộ hàm răng trắng muốt.
-Cô nói đúng. Ngõ ấy đúng là khủng khiếp và tôi vẫn cứ lấy làm lạ sao
Wanda còn ở đó . Nhưng tôi nghĩ có nguyên nhân . Lannie thân mến, cô
thoát được là rất may mắn đấy .
-Vâng tôi đã hiểu được như thế .
-Nhưng do đâu mà cô lang thang ở đất này?- Madam Le Blanc lặp lại câu
hỏi ban nãy .
-Tôi từ xa đến đây . Tối qua tôi mới đặt chân đến thành phố, không biết
đường sá nên đi lạc vào ngõ đó .
-Ôi, cô đi 1 mình ư? Một thiếu nữ mà không có ai đưa đón gì sao? Nghe
giọng nói, tôi biết cô không fải sinh trưởng ở miền Nam. Lạ đấy nhỉ! Nếu
cô không định kiếm việc tại 1 nhà chứa, cô làm thế nào kiếm sống được ở
đây, tại thành phố New Orleans này?
Cách bà hỏi như thể bà coi Alexandra là người trí óc không bình thường.
Alexandra đã ăn đến chiếc bánh bao thứ 2, mỉm cười nói:
-Tôi đến đây để tìm họ hàng cuả 1 ông già hết sức thân thiết mới chết gần
đây . Tôi không còn người thân thích nào trên đời nữa .
Cặp lông mày cuả Madam Le Blanc hơi dướn lên ngạc nhiên.
-Tôi hiểu . Chuyện ấy cũng có thể xảy ra . Tôi rất muốn mời cô vaò làm
việc trong hiệu cuả tôi cho nên tôi sẵn sàng giúp cô tìm những người đó.
Tên họ là gì?
-Jarmon- Alexandra nói .
Madam Le Blanc trợn mắt, kinh ngạc khi nghe đến cái tên đó .
-Jarmon? Cô vừa nói Jarmon?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.