Cố Thừa Đông đang đi ra phía cửa bỗng nhiên dừng chân, quay lại nhìn
cô, ánh mắt mang theo sự thăm dò: “Cái gì?”
“Chúng ta sinh con đi.”
Cho dù người một mực dùng biện pháp tránh thai là cô, những cũng là
dưới sự ngầm chấp thuận của anh. Cô sẽ không sinh con nếu như anh không
muốn, cô tuyệt đối không thể để con mình rơi vào cảnh ngộ không có cha.
“Ừ.” Cố Thừa Đông gật đầu, vẻ mặt không hề kích động, cũng không có
thất vọng.
Cô cảm thấy như vậy không tồi, còn tốt hơn là anh hỏi lại cô “vì sao?”
Cố gia nhiều người, trước đây lão gia thích nhất là con cháu cùng nhau ăn
cơm. Hiện tại thì ông cũng không bắt buộc, nếu như không có chuyện gì
đặc biệt, mọi người ai cũng có thể về nhà người nấy, đỡ phải ở cùng một
chỗ nhìn mặt nhau thấy phiền, đến cả cơm ăn cũng không ngon miệng.
Cố Kế Đông thấy Cố lão gia xuống lầu, còn dì Ngô đang ở trong bếp làm
cơm, liền đi tới: “Dì làm cơm sớm vậy? Chuẩn bị món gì đặc biệt cho ông
nội ạ?”
Cố Thừa Đông và Dương Cẩm Ngưng về nhà ở mấy ngày, đồ ăn uống
đều do nhà bếp chuẩn bị đầy đủ.
“Đây là do Tam Thiếu phu nhân dặn dò.”
“Để cháu xem là cái gì ngon nào?” Cố Kế Đông đến gần nhìn rồi nói:
“Tam tẩu chuẩn bị ăn chay?”
“À không phải, thực ra là ăn đồ thanh đạm.” Dì Ngô buông nguyên liệu
nấu an trong tay xuống, “Cũng không biết là có phải có rồi hay không, bình