BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 149

nghe không hiểu. Vốn định đi chậm lại một chút nhường bọn họ vào thang
máy trước nhưng vừa ngẩng đầu, Dương Cẩm Ngưng lập tức nhìn thấy
khuôn mặt kia, ánh mắt hai người gặp nhau, là cô ta?

Dương Cẩm Ngưng đuổi theo, đám người kia đã vào hết trong thang máy,

cửa khép lại.

Cô luống cuống ấn nút bên cạnh nhưng cửa không thể mở ra nữa.

Có phải thực sự là người ấy hay không?

Thang máy tiếp theo mở ra cô mới khôi phục lại tinh thần. Tâm trạng cô

đã bị ảnh hưởng, cô có chút không hài lòng. Nhưng cô hiểu rõ vì một người
đáng ghét mà làm ảnh hưởng đến tâm tình thì đúng là một hành vi ngu
xuẩn, đương nhiên cô không hy vọng bản thân mình làm cái chuyện ngu
ngốc ấy.

Cô thư ký lần trước cô gặp lúc này hạ quyết tâm ngăn cản cô bằng được.

Cách thức có phần giống Cố Thừa Đông. Đầu tiên cô ta cương ngạnh lôi ra
quy tắc này quy tắc nọ của công ty, sau đó lại mềm dẻo nói mong cô thông
cảm cho công việc của thư ký, chỉ cần thất trách một chút thôi là mất miếng
cơm như chơi. Chút đả kích này khiến Dương Cẩm Ngưng càng không
thoải mái.

Dương Cẩm Ngưng cảm thấy bản thân đúng là một người làm chuyện

không có đầu óc, thiếu suy nghĩ vô cùng. Ví dụ như lúc này, khi nghe cô
thư ký nói Cố Thừa Đông không có trong phòng làm việc mà ở phòng họp,
cô liền không sợ trời chẳng sợ đất mà xông thẳng vào trong cửa.

Dương Cẩm Ngưng đứng ở cửa, toàn bộ ánh mắt trong phòng họp đổ dồn

lên người cô, mặt vẫn không biến sắc: “Ồ, mọi người cứ tiếp tục.”

Cô quay sang thấy Cố Thừa Đông đang nhìn mình,vẻ mặt không hề tốt

nhưng cũng không đến nỗi quá khó coi, không biết có phải đang cố gắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.