BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 196

Thứ có thể thật sự nắm chắc trong tay cùng lắm cũng chỉ là bản thân

mình mà thôi. Cô không còn là một đứa trẻ nữa rồi, sẽ không cho rằng nếu
như người đàn ông yêu mình thì anh ta sẽ chấp nhận mọi thứ kể cả khuyết
điểm của cô. Cái suy nghĩ ấy cho dù trước đây cô đã từng nghĩ, nhưng giờ
thì thôi đi.

Đem tất cả mọi thứ mình để đánh đổi lấy một người đàn ông tốt, việc đó

chính là sự thất bại lớn nhất.

Anh ta cũng biết mệt mỏi, yêu cầu quá nhiều, anh ta sẽ suy sụp.

Người mà mình có thể dựa dẫm vào cũng chỉ có chính bản thân mình mà

thôi.

Dương Cẩm Ngưng từ lâu đã hiểu được, chỉ cần không suy nghĩ tới việc

dựa dẫm vào người khác thì sẽ không bị tổn thương. Nếu chính mình không
tự bảo vệ bản thân mình tốt thì lấy tư cách gì mà oán hận người khác vô
dụng đây?

Dương Cẩm Ngưng thay quần áo rồi xuống nhà. Dì Trương liền kéo cô

lại: “Hôm nay sắc mặt tốt hơn rồi.”

Cô cười cười, vốn dĩ tưởng răng bản thân mình giỏi che giấu, không ngờ

trình độ của mình còn chưa đủ, cần tôi luyện thêm mới được.

“Chuẩn bị tới công thi của cậu chủ?” Dì Trương lấy cặp lồng cơm đã sắp

sẵn mang ra cho Dương Cẩm Ngưng.

Cô vốn định từ chồi, cũng không muốn nhìn thấy Cố Thừa Đông lúc này.

Nhưng cô lại nghĩ, ngay cả chút chuyện này mà mình không đối mặt được,
vậy thì có thể làm lên chuyện lớn gì đây? Vì thế, cô nhận lấy hộp cơm, làm
mặt quỷ: “Dì Trương thật sự quá bất công ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.