BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 204

Trước tiên, Dương Cẩm Ngưng lên mạng tra cứu một ít tư liệu, cuối cùng

mới xác định được rằng, bản thân tốn nhiều thời gian như vậy rồi, vì sao
vẫn còn tiếp tục lãng phí thêm?

Nơi cô lựa chọn là một khu vực không gần thành thị. Người dân ở đây

họp chợ vài ba ngày một lần, những hôm có chợ phiên thì sẽ tương đối
đông.

Cô quan sát giao thông vùng này, cách xa đường lớn của khu trung tâm

thành phố, dân bản địa cũng khá đặc biệt. Thông thường, trẻ con vẫn học,
bố mẹ đi làm, hoặc là mẹ ở nhà trông con, bố đi làm, rồi tết nguyên đán sẽ
về nhà sum họp. Tiền lương của họ không cao, có điều mua được bộ quần
áo một hai trăm đồng thì vẫn có khả năng, nhất là trường hợp gia đình nào
vợ chồng ra ngoài kiếm tiền để chu cấp cho con cái cuộc sống tốt.

Dương Cẩm Ngưng tra tìm một lúc cuối cùng cũng xác định được địa

điểm. Cô đích thân đến những nơi đó quan sát, cuối cùng quyết định chọn.

Cô bắt đầu nghĩ tới biện pháp kiếm tiền, tự lo kinh tế cho bản thân để có

thể độc lập. Bản thân cô một khi đã muốn làm việc gì thì chắc chắn sẽ có
quyết tâm, trong lòng cũng không có cảm giác trống trải.

Cô rất nhanh chóng chọn được một cửa hàng mặt tiền, nằm chính giữa

con phố. Có điều, mặc dù là cửa hàng mặt tiền thật đấy, nhưng ở cái nơi hẻo
lánh này mà cũng thét giá ba mươi vạn. Đối phương vội vã đòi tiền, cô
đồng ý trả toàn bộ tiền mặt cho họ, nhưng mà với điều kiện là chỉ hai lăm
vạn. Người bán có chút không đồng ý, nhưng cuối cùng cô vẫn trả giá thành
công, mua được cửa hàng kia với giá hai lăm vạn.

Mua được cửa hàng rồi, Dương Cẩm Ngưng bắt đầu nghĩ tới chuyện nên

bán loại quần áo gì. khi cô còn đi học, có một câu nói mà cô nhớ rất kỹ: lừa
tiền của học sinh rất dễ. Cái này thực ra không phải là vì học sinh ngốc mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.