BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 245

Năm cô mười ba tuổi, bà ngoại qua đời. Thời gian đó, mẹ đột nhiên liên

lạc lại với cha cô, hơn nữa còn mang thai, nhưng không lâu sau đứa bé cũng
không giữ được. Cô phải nhờ cậy vào sự giúp đỡ của người hàng xóm tốt
bụng mai táng cho bà ngoại, lại phải chăm sóc cho người mẹ vừa mới sẩy
thai xong. Ban ngày còn phải đến trường, ban đêm lại sắc thuốc cho mẹ.

Lúc cô đi bốc thuốc thường thiếu tiền. Gã đàn ông bốn mươi tuổi đó còn

sờ mông cô, gương mặt gã nhìn cô một cách dung tục, “Có thể cấp thuốc
miễn phí, chỉ cần…”

Cô trực tiếp đẩy lão già đó ra, chạy một mạch về nhà, nhưng đón tiếp cô

lại là gương mặt nhợt nhạt xanh xao trên giường của mẹ.

Ngày thứ hai ở trường, cô chấp nhận lời theo đuổi của một thiếu gia,

nghe nói cha cậu ta là quan chức chính phủ, nắm trong tay không ít quyền
lực.

Cậu nam sinh đó đối xử với cô rất tốt, cô bảo gì nghe nấy, dựa vào bản

thân mình, cô thuận lợi đạt được tiền chạy chữa thuốc thang như mong
muốn. Cô bắt đầu đối với người khác cười tươi như hoa, cũng biết sức hấp
dẫn của bản thân, bất kể những cô gái khác nói những điều bản thân không
chịu nổi, thì vẫn có nhiều nam sinh tranh nhau theo đuổi cô.

Cô giao du qua lại giữa những nam sinh khác nhau, nhìn các cậu tranh

giành cô như những đứa trẻ tranh quà không bỏ, khuôn mặt xấu hổ đứng
trước cô, cô chỉ cảm thấy buồn cười. Trong đó không thiếu những đứa con
cưng “con ngoan trò giỏi” trong mắt của thầy cô, nhưng khi đứng trước cô
vẫn y nguyên bộ dáng xấu hổ, một mạch ngớ ngẩn ra.

Cô càng ngày càng hiểu rõ xinh đẹp là như thế nào, hơn nữa còn cố gắng

lợi dụng nó. Cô từng gặp nhiều nam sinh khác nhau, biết được đối với
người nào thì nên nói những gì, biết những dạng người nào hay làm bộ làm
tịch, dạng người nào thuộc loại thâm sâu khó đoán, dạng nào tình nguyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.