BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 388

cũng không dừng tay. Sau đó ông nội nổi giận, mắng mỏ anh.dĩ nhiên cái
thời gian phản nghịch ấy, anh không thèm để ý đến thái độ của ông. Đi bar,
quen một nhóm người, cứ như thế, ..đó là những chuyện không vẻ vang gì
cả.”

Anh dùng “không vẻ vang” để hình dung những việc không thể tưởng

tượng được mà anh đã làm, giọng nói bình tĩnh, giống như đang nói chuyện
bình phiếm. Đã rất lâu anh chưa từng mở lòng mình như thế. Cảm giác này,
không tốt cũng không xấu, tóm lại không đến nỗi nào.

“Vì sao?” Cô cảm thấy vô cùng hứng thú, cô luôn cho rằng mỗi đứa trẻ

hư, đều có một “lí do” của riêng mình, ngay cả nguyên nhân rất đơn giản,
cô cũng cảm thấy rất uy phong, nhất định có nguyên nhân.

Vì sao?

Cố Thừa Đông nheo mắt, lúc ấy, ông nội hận không thể cầm roi đánh

anh, bố thì nhìn anh lắc đầu, bọn họ đều cho rằng không có thuốc chữa,
không ai hỏi anh một câu, tại sao con lại thành như vậy?

Thông minh giỏi giang như Cố Thừa Đông, vì sao có một ngày biến

thành thế này?

Vì sao?

Nhưng không ai hỏi anh tại sao, chỉ nghĩ anh tính tình kì lạ, không tốt, ai

cũng cho là thế, rồi anh cũng mặc kệ. Lâu dần cái “ tại sao” này cũng mất đi
ý nghĩa.

Anh nhìn cô chằm chằm, “Khi anh mười ba tuổi, thấy mẹ bị người ta đẩy

từ cầu thang xuống, máu chảy trước mắt anh. Trước khi chết, mẹ quay lại
nhìn anh cười. Mẽ đã chết, người gây ra chuyện lại không có việc gì. Anh
muôn vạch mặt người gây hoạ, bố lại kéo anh ra, cái gì cũng không cho anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.