BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 654

“Cháu có bà ngoại, ông ngoại, cậu, chị Quyên Quyên, còn có mẹ…” Cô bé
dừng lại, dường như vẫn còn thiếu một người, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng
lên, “Có phải là cháu không có bố không?”

Tay lái Cố Thừa Đông nắm chặt lại, anh ngăn chặn nỗi buồn vô thức từ

đáy lòng, “Vậy cháu có muốn có một người bố không?”

“Không biết.” Cô bé rất thành thật, “Nhưng mẹ nói sẽ tìm cho cháu một

người bố.”

Cố Thừa Đông mím môi, sắc mặt cũng hơi trầm xuống.

Cô bé vẫn tiếp tục nói cho mình nghe, “Nhưng người bố mà mẹ tìm nhất

định không được đánh cháu, cũng không được hung dữ với cháu… phải
mua đồ ăn… còn phải mua đồ chơi cho cháu…”

Tới khu vui chơi, Cố Thừa Đông ôm Dương Nghệ Tuyền ra khỏi xe, lại

nắm bàn tay nhỏ bé đi mua vé.

Sự bỡ ngỡ trong lòng ngày một tăng lên, anh chưa bao giờ nghĩ tới mình

sẽ có một cô con gái. Nhưng đây là sự thực, anh có con, một người cùng
máu mủ với anh. Trước đây, anh không tin những điều này, làm sao có thể
trìu mến với một đứa bé. Nhưng khi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này, trong
lòng anh thực sự rất ấm áp, thậm chí anh không biết bản thân nên nói gì,
nên làm gì để con bé vui. Trong cuộc đời anh, anh rất ít khi không biết phải
làm sao như thế này.

Không biết Dương Nghệ Tuyền giống ai, cái gì cũng đều muốn chơi,

nhưng lại không hề sợ, mà còn vô cùng thích thú hét chói tai.

Cố Thừa Đông không biết phải làm gì chỉ có thể chiều theo ý bé.

Dương Nghệ Tuyền được voi đòi tiên. Bé nhận ra nếu mình muốn cái gì

thì có ngay cái đó, nên không kiêng nể gì mà đòi ăn cái này cái kia, ăn đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.