BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 656

đang cầm một vật dễ vỡ trong tay, không dám động mạnh chút nào, chỉ
muốn bảo vệ thật tốt.

Bé con lắc đầu, “Sẽ bị mẹ mắng đó.” Hơn nữa khi mẹ mắng không hề có

từ ngữ thô tục, bà ngoại nói đó là mỉa mai, dù cô bé không biết mỉa mai là
sao, nhưng bé cũng biết là đang mắng mình. (ẹc!!! Tôi đến chết vì hai mẹ
con nhà này)

Cố Thừa Đông đành lái xe đến khu nhà của Dương Cẩm Ngưng.

“Nếu như mẹ không có nhà thì phải làm sao?” Ngay cả con cũng không

đi đón, cũng không biết là đang làm cái gì.

“Cháu biết mẹ ở đâu!” Cô bé không có chút lo lắng nào, cô biết mẹ

không có thứ yêu thích nào khác.

Cố Thừa Đông lập tức dừng xe, liền xuống đi theo phía sau cô bé, cũng

không biết là đang lo lắng cái gì, nhất là vẻ mặt của bé con này lại rất vô tư.

Thường thường thì Dương Cẩm Ngưng cũng không có sở thích gì khác,

cô tìm được mấy công việc nhưng lương ít mà việc làm lại mệt, thế nên cô
dứt khoát dấn thân vào chơi bời tiêu phí thời gian, đương nhiên điều kiện là
mấy cửa hàng kia của cô buôn bán có lời, hơn nữa cô cũng cho thuê phòng,
có thu nhập cố định hàng tháng. Vì vậy cô cả ngày chơi mạt chược, đương
nhiên là chơi có cá cược, chỉ có thế này mới khiến cô tập trung suy nghĩ
làm sao để không bị thua, không bị mất tiền, sẽ không phải suy nghĩ miên
man nhưng chuyện không đâu.

Cô nhìn đồng hồ trên tay, có phải quá muộn rồi không? May mà Dương

Nhất Sâm tiện đường đi ngang qua nên cô nhờ anh đến đón Dương Nghệ
Tuyền về, có điều đáng ra giờ này phải về rồi chứ? Nhưng cô nghĩ lại, cô
hiểu với tính cách của Dương Nghệ Tuyền, nhất định sẽ lại quấn quít lấy
Dương Nhất Sâm đòi đi chơi, đi ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.