BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 657

Thông thường khi cô chơi mạt chược thì Dương Nghệ Tuyền đi đi lại lại

bên cạnh cô, lúc Dương Cẩm Ngưng bị làm phiền thì sẽ cho cô bé hai đồng,
Dương Nghệ Tuyền sẽ rất vui vẻ cầm tiền đi mua quà vặt cùng chia sẻ với
mấy đứa trẻ ở cùng khu nhà, Dương Cẩm Ngưng hầu như rất hiểu con gái
mình. (haha làm mấy chương này cười sướng cả miệng ^^)

Dương Nghệ Tuyền đeo túi ách trên lưng, tìm được một quán mạt chược

quen thuộc. Bên ngoài cửa sổ sát đất đả bị rèm cửa màu xanh che kín,
không thấy rõ bên trong đang làm cái gì. Nhưng mở cửa ra sẽ nghe tiếng
chơi mạt chược đôm đốp, mà người ngồi bên trong cũng đều chuyên chú
nhìn bài trong tay mình, sợ sẽ bỏ lỡ cái gì đó.

Sắc mặt Cố Thừa Đông trầm xuống, nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ

“đương nhiên” của Dương Nghệ Tuyền. Con còn nhỏ như vậy, lại để con bé
thấy cảnh này…

Dương Nghệ Tuyền càng đi về hướng quen thuộc, sau khi thấy Dương

Cẩm Ngưng, lập tức chạy tới kéo áo cô, “Mẹ.”

“Ừm…”

Dương Nghệ Tuyền thấy Dương Cẩm Ngưng hoàn toàn không để ý mình,

cô bé lại kéo áo cô, “Chú kia tìm mẹ…”

Phiền muốn chết, hôm nay cô thua rất thảm a, không biết ai lại xui xẻo

tìm đến đúng lúc này? Dương Cẩm Ngưng xoay người thì thấy sắc mặt lạnh
như đá của Cố Thừa Đông, chính là hàn khí nguy hiểm này, cô trượt tay làm
bài rớt xuống để cho người ta thắng. Cô không cam lòng móc tiền ra, sau đó
để người khác thế chỗ cô, lúc này mới đi đến chỗ Cố Thừa Đông.

Thực ra cô cũng không làm gì sai, nhưng nhìn thấy anh như vậy, lại

không điều khiển được hành động. Lúc này định thần lại, cô chỉ muốn
mắng bản thân thật không có tiền đồ gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.