BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 665

Thấy cô dường như không có gì muốn nói, tay hắn chỉ gõ gõ trên bàn trà,

“Vì sao?” Ành mắt chậm rãi đặt trên người cô, không có mang theo tâm
tình gì khác.

Dương Cẩm Ngưng cau mày, hơi nhăn mặt, cô hiểu ý anh, “Không biết.”

Anh muốn hỏi cô vì sao trong tình huống đó lại phải sinh đứa nhỏ này.

Cô cũng không biết, chỉ là cô muốn sinh, dùng loại hành vi ngu xuẩn này

để chứng minh một thứ gì đó.

Ánh mắt Dương Cẩm Ngưng từ từ dịu dàng chuyển sang giận dữ, sau khi

xác định được lòng mình, cô mang theo sự kiên trì, “Nếu như lúc đó tôi nói
cho anh, anh có muốn tôi sinh con ra không?”

Nếu như anh có thể muốn giữ lại đứa con này, cô sẽ mượn cớ cự tuyệt ly

hôn, vì sao cần mượn cớ, bởi vì cô chính là người như vậy, không có lối
thoát thì tình nguyện sai đến cùng.

“Dương Cẩm Ngưng, cô kể chuyện này với tôi, không cảm thấy buồn

cười sao?” Cố Thừa Đông cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn về phía cô
cũng lạnh đi. Anh không phải là thánh nhân, vì thế cũng sẽ mang hận.

Cô tất cả đều là giả tạo, kết hôn với anh là giả, sống tốt cùng anh là giả…

Nếu tất cả cảm tình đều là giả vờ, vậy thì sinh con cho một người đàn ông
như vậy làm gì? Sở dĩ anh không nghĩ đến cô sẽ mang thai, cho dù có, với
tính cách của cô, liệu sẽ giữ lại đứa nhỏ? Hay là sẽ bỏ đi sau đó vui vẻ…

Dương Cẩm Ngưng thở một hơi thật dài, cũng phải, ai sẽ tin rằng khi đó

thật sự là cô muốn sinh hạ đứa nhỏ này?

Cô cười cười, ngữ khí cũng trở nên tùy ý, “Tôi chỉ là muốn thôi, đứa nhỏ

cũng là có một nửa của anh, dù sao nếu không có anh, tôi cũng không có
cách nào mang thai, không phải sao? Cho nên sinh hay không cũng nên báo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.