BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 833

trận. Cô đuối lý, chỉ biết im lặng gật đầu như một đứa trẻ, Cố Thừa Đông
đại nhân bên kia hắng giọng bảo cô lập tức về nhà.

Dương Cẩm Ngưng nhàn nhã trở về nhà.

Đột nhiên cô nhận ra hình như gần đây số lần cô gọi điện cho Cố Thừa

Đông càng ngày càng ít, bởi vì anh sẽ chủ động gọi điện báo với cô anh đi
công tác ở đâu, đang làm gì, khi nào về, thậm chí lúc vui vẻ cũng gọi chỉ để
nói vài ba câu vớ vẩn.

Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, hiện tại cô ở Hà Tây…

Sau khi về đến nhà, cô lại bị Cố Thừa Đông cho một bài. Lớn như vậy

mà còn mải đánh bài quên hết giờ giấc, không biết đường về nhà làm cơm,
để chồng con chịu đói. Dương Cẩm Ngưng nghe mà trong lòng khóc ròng:
“Đại nhân, tôi biết lỗi rồi, anh đừng nói nữa.”

Cố Thừa Đông cuối cùng lên tiếng, “Lần sau đừng có mà như thế nữa.”

Dương Cẩm Ngưng bĩu môi, “Em chỉ về trễ mà thôi, anh còn có đểm

không về nhà ngủ.”

“Anh đi công tác, đi làm việc, không thì làm sau nuôi nổi người nhàn rỗi

như em.”

Dương Cẩm Ngưng vẫn tiếp tục, “Anh còn đi thuê phòng cùng người

khác, em đâu có tính toán?”

Cố Thừa Đông sửng sốt, bật cười, “Ồ, chuyện lâu như vậy bây giờ em

mới nhắc tới. Rõ ràng là em không thèm để ý, nếu để ý thì em có để tới tận
bây giờ mới nói không?”

“được, em cũng đi thuê phòng với người khác, anh đừng có mà để ý.”

Cố Thừa Đông: “Anh để ý.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.