BIẾN YÊU THÀNH CƯỚI - Trang 93

còn đang mặc váy ngủ, tóc rối bời mà chạy đến ban công, vẫy tay về hướng
chiếc xe vừa ra khỏi gara: “Ây… vất vả cho anh rồi!”

Cố Thừa Đông hạ cửa kính xe, nhìn cô vài giây, vẫy tay lại với cô, không

nói lời nào lại đóng cửa sổ rồi lái xe đi.

Dương Cẩm Ngưng dựa người vào can trắng tinh, nhìn chiếc xe trong

tầm mắt càng ngày càng xa, không khỏi nhún vai cười khẽ, như vậy được
gọi là gì?

Tiếp tục quay về giường ngủ, lần thứ hai cô tỉnh dậy ánh đèn sáng rực đã

chiếu thẳng vào mắt cô. Cô chậm rãi đứng lên, mặc quần áo, đi rửa mặt. Cô
xuống dưới lầu, dì Trương đã làm cơm nước xong cuôi, chờ cô xuống ăn.
Dì Trương vẻ mặt rạng rỡ tươi cười khiến Dương Cẩm Ngưng nghi ngờ
không biết có phải dì vừa trúng vé số hay không…

“Dì Trương có chuyện gì vui sao?” Cô ngồi xuống bàn ăn, thuận miệng

hỏi.

Dì Trương dọn dơm lên: “Tôi ấy à, là vì hôm nay thấy cậu chủ và thiếu

phu nhân cử án tề mi (*) cho nên cảm thấy rất vui.” (*vợ chồng hòa thuận
vui vẻ)

Bàn tay cầm đôi đũa của Dương Cẩm Ngưng run lên một chút… cử án tề

mi… Cô sao không nghĩ tới…

“Thật tốt, như bây giờ thật tốt. Bao nhiêu năm nay tôi mới thấy một đôi

vợ chồng đẹp đôi như thế. Thiếu phu nhân hiện tại rốt cục đã nghĩ thông
suốt rồi, với đàn ông ấy à, mình phải tỏ ra một chút mềm yếu, hắn mới biết
thương hoa tiếc ngọc.”

Những lời này. . . Nói vậy chẳng phải nghĩa là cô thực đúng là phi tần

ngồi nhà chờ Cố Thừa Đông về sủng hạnh hay sao? Là vì trước đây cô
không biết tốt xấu, giận dỗi với Cố Thừa Đông, cho nên anh liền ở bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.