BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 78

Alfred Hitchcock

BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT

Dịch giả : Khanh Khanh

Chương 11

Và kẻ sát nhân là…

Bà Adams buông ra một tiếng thét nhỏ. Bà nhảy ra khỏi ghế rồi ngay lập
tức ngồi xuống cùng cái thân hình run rẩy.
Tiền sĩ Jones vặn cho loa to hơn nữa, và hầu như hoảng hốt xoay và đẩy tất
cả những núm vặn và những cần gạt trong dàn nhạc.
Bernadette O Donnell tóm lấy cánh tay của Bob và ấn thật mạnh. Ánh mắt
của bà hướng vào chiếc loa, như thể không phải bà chỉ nghe thấy giọng của
Dora phát ra từ đó, mà còn nhìn thấy Dora nữa.
Bộ ba thám tử trao cho nhau những cái nhìn báo động. Không một ai biết
cần làm gì. Như có một lời nguyền một phép thuật kỳ quặc bao phủ cả
nhóm những người có mặt. Không một ai dám nói hoặc dám động đậy nữa,
vì sợ rằng mình sẽ cắt đi mối liên kết bí hiểm sang với bên kia thế giới.
Cuộn băng bây giờ lại im lặng, và khi giọng bà O Donnell vang lên ở lần
sau đó, tất cả đều hoảng hốt giật nảy người lên.
- Nếu thật sự em đã bị giết, thì có thể em biết kẻ sát nhân. Xin hãy nói cho
chúng ta biết, liệu em có biết thủ phạm là ai, Dora. Hãy nói cho chúng ta
biết, ai đã giết em!
Sau vài giây đồng hồ im lặng, giọng Phantom quay lại. Thêm một lần nữa
nghe như nó từ một đỉnh cao vời vợi phả xuống dưới mặt đất từng nột nhạc,
từng nồt nhạc, giọng hát thấp dần cho đến khi trở thanh một giọng nói bình
thường. Ở giữa chừng, nghe rõ một tiếng hắt hơi của Bob. Thế rồi hồn ma
Dora nói tiếp:
- Các bạn gái thân yêu của tôi! Tôi biết câu trả lời. Tôi biết câu trả lời. Tôi
biết … tôi biết … tôi biết thủ phạm. kẻ đã giết tôi… tôi đã nhìn vào mắt nó
trước khi ngã xuống … trước khi tôi chết… kẻ đó ở rất gần… gần lắm…
gần lắm! -
Giọng nói run rẩy như một ngọn nến trong gió bảo và khẽ xuống. Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.