BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 91

khác, nhằm tránh chuyện bị bà Willow phát hiên. Họ rất vội vàng. Không
một ai biết chính xác bao giờ thì những người trong nhà sẽ quay lại. Những
tảng mây trên trời bây giờ đã hợp với nhau, tạo thành một tầng dày màu
xám, và khiến cho không gian tối hơn nữa. Trời có thể đổ mưa bất kỳ lúc
nào.
- Thế bậy giờ làm thế nào vào được trong đó? - Peter hỏi.
- Về chuyện nầy, mình tin tưởng hoàn toàn vào cậu, - Justus thú nhận.
- suy cho cùng thì có cái cửa nào mà cậu không mở được bằng bộ công cụ
của cậu.
- Không một cái cửa bình thường nào, - Peter sửa lại, - nhưng đây là một
toà biệt thự! Mình sẽ rất ngạc nhiên nếu nó không có những chiếc chìa
khoá bảo an tử tế.
- Dĩ nhiên còn một khả năng khác, - Bob nói và chỉ lên trên. Ở lầu một có
cái cửa sổ đang mở, nhưng nó được gắn chấn song sắt.
- Cậu nghĩ sao, cậu chui qua có lọt không?
- Mình hả? - Peter nhắc lại.
- Tại sao lúc nào cũng cứ là mình?
- Vì cậu là người gầy nhất trong cả bọn.
- Cái đó thì mình không chắc chắn đâu, Bob cậu thấp hơn mình và gầy hơn
mình. Liệu lần nầy ta có thể thay đổi một chút đi cho vui vẻ, và để cho cậu
đi trước một lần chăng?
- Mình có trèo cả đời cũng không lên được đến đó đâu.
Thám tử phó cười.
- Rồi ta sẽ xem!
Chỉ ba phút sau, Bob đã đứng với hai bàn chân run run trên bờ vai Peter.
Thám tử phó nắm chặt hai bàn chân của cậu bạn và lảo đảo một cách dễ sợ
dưới trọng lượng của Bob. Justus đứng bên góc nhà, thỉnh thoảng lại ném
một cái nhìn âu lo về phía hai anh bạn.
- Cậu đứng cách tường xa quá, Peter! - Bob rít nhẹ.
- Thế nầy thì bao giờ mình với được đến của sổ!
- Nếu cậu làm ơn đứng thẳng người lên một lần, thì mình sẽ liều mạng
bước một bước về phía trước!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.