BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Trang 90

Alfred Hitchcock

BIỆT THỰ CỦA NGƯỜI ĐÃ KHUẤT

Dịch giả : Khanh Khanh

Chương 13
Bản di chúc

- Một sự thật tuyệt đối chắc chắn chứ? - Justus khoan thêm.
- Đúng thế!
Justus đập mạnh tay xuống đùi.
- Mình đã biết ngay mà! Toàn là trò pháp thuật dối trá! Anh Darren
Higman, liệu anh có thể nhắc lại lòi khẳng định nầy trước nhân chứng hay
không? Ví dụ như trước những người bạn của cô Mastratonio?
- Dĩ nhiên. Chắc chắn là không thể chứng minh được, nhưng tôi nghĩ rằng
ít nhất thì tất cả những người nghe quen biết Dora Mastratonio, dù là không
có năng khiếu, cũng đều sẽ đồng ý với tôi.
- Anh Higman, bọn em cám ơn anh nhiều lắm! - Justus nói.
- Anh thật là một sự giúp đỡ không thể trả bằng vàng! Bây giờ bọn em phải
lên đường đây. Bọn em có một cuộc hẹn, hẹn quan trọng!
- Thế sao? - Peter hỏi.
- Sao mình chả biết chút gì cả?
- Ta phải quay trở lại biệt thự một lần nữa, - Thám tử trưởng giải thích. -
Sáng nay mình gọi điện cho bà O Donnell và biết được là chiều nay không
có ai ở trong nhà đó cả. Tối hôm qua,sau khi bọn mình ra về, cái mối nghi
ngờ khủng khiếp của bà ấy đã gây ra một trận cãi cọ dữ dội. Vì thế mà hôm
nay cả bộ ba đó đã kéo nhau rời khỏi nhà. Những chuyện bình thường của
phái nữ thôi. Đi mua đồ, đi làm tóc, v.v. Rồi tới tối thì họ lại quay trở về, vì
thế mà bọn mình không còn nhiều thời gian đâu.
- Nhưng tại sao bọn mình lại phải quay trở lại biệt thự, nếu không có ai ở
đó?
- Peter ngơ ngác.
- Chính bởi vì không có ai ở đó, Thám tử phó!
Lần nầy thì bộ ba thám tử tiệm cận toà biệt thự Mastratonio từ một hướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.