BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH
Lạc Khuynh
Chương 91
Tô Tử Mặc cầm bạc của Tống Văn Thục mua cho lão phu nhân mấy loại
nhân sâm tốt nhất. Lão phu nhân dùng trong nửa tháng, dù không thể khỏi
hẳn nhưng đã có tinh thần hơn một chút. Tống Văn Thục mỗi ngày đều ở
bên cạnh nói chuyện giải sầu, gia sự buồn phiền tích tụ trong lòng lão phu
nhân cũng giãn đi không ít, bất quá lão phu nhân tự biết mệnh mình sống
không được bao lâu nữa, có một số việc cũng để lại không truy cứu, nhìn
bụng Phùng di nương càng ngày càng lớn, tâm niệm trước khi đi có thể
nhìn hài tử một chút, Tô Tử Mặc tinh ý, biết tâm nguyện của lão phu nhân,
ngày thường cũng phá lệ chiếu cố cho Phùng di nương, ăn dùng cái gì đều
chuẩn bị kỹ lưỡng, còn sai người làm một cái vòng bằng vàng cho lão phu
nhân xem như lễ vật đền đáp ân tình.
Trước kia lão phu nhân có tiền riêng phòng thân, lại một mực tiết kiệm,
rất ít dùng bạc trong phủ, nay ăn mặc tất cả đều do phủ chi ra, huống chi
mỗi bữa đều có nhân sâm, cho dù núi vàng núi bạc thì một ngày cũng sẽ lở.
Không chỉ như vậy, Tô Tử Mặc còn làm theo ý tứ lúc đầu của lão phu nhân,
đặt một bộ quan tài bằng gỗ lim mạ vàng tốt nhất, làm thêm mấy bộ thọ
phục, đều may bằng vải dệt thượng đẳng. Lão phu nhân nói Tống lão gia
mất đã lâu, không nên khai quan hợp táng, cho nên lại tuyển thêm một
mảnh đất phong thuỷ làm mộ địa cũng tốn không ít bạc, cứ dồn dập như
thế, tình hình trong phủ ngày càng túng quẫn. Tới mùa đông, trừ bỏ lão phu
nhân cùng Phùng di nương, những phòng khác không có mua thêm đồ gì
mới, thức ăn cũng lấy đồ chay làm chủ đạo, một tháng liên tiếp, ngay cả
con chó canh cửa cũng gầy thấy rõ, càng khỏi bàn tới người, Tống Tuấn
Kiệt phần lớn ở bên ngoài không cảm thấy có chuyện gì, nhưng không ai