BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 100

Chung Minh nói:"Tùy nương nói như thế nào cũng được, chỉ cần không

đi là được."

Tống Văn Thục trầm ngâm, một lát sau mới nói:"Vẫn không ổn, trừ khi

con quyết tâm phải gả cho biểu ca, nếu không sẽ để cho người khác nói ra
nói vào."

Đừng nói biểu ca, đời này nàng cũng không muốn gả cho ai hết, Chung

Minh hàm hồ đáp ứng cho xong với mẫu thân.

Tống Văn Thục thở dài nói:"Thôi, nữ nhi lớn rồi cũng không thể giữ

được, ta nói với một tiếng với ngoại tổ mẫu của con, để con ở lại, ta với cha
con đi về trước."

"Không được!" Chung Minh nhớ tới kiếp trước cha mẹ chết thảm trên

đường về nhà, nếu chuyện Tô Tử Mặc gả cho Tống Tuấn Kiệt không thể
nghịch ý trời, thì nếu cha mẹ cố ý trở về, xem ra cũng là dữ nhiều lành ít, ít
nhất qua một năm rưỡi trở về thì mới tránh thoát kiếp nạn này, liền nói:
"Minh nhi lớn như vậy còn chưa từng rời xa cha cùng nương, Minh nhi
không muốn ở đây một mình."

Kỳ thật Tống Văn Thục cũng không yên tâm để nàng lưu lại đây một

mình, có chút do dự.

Chung Minh xuất ra hết công phu dây dưa một hồi, làm cho Tống Văn

Thục không thể không đáp ứng.

Tống Văn Thục nói:"Cả nhà chúng ta ở đây chỉ sợ làm cho mợ con

không cao hứng."

Chung Minh hoàn toàn hết hy vọng:"Cho bà ta nhiều bạc một chút là

được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.