BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 129

"Vậy còn chờ gì nữa." Chung Minh lập tức đứng lên, đi tới cửa lại ngừng

lại.

Tri Thư, Tri Họa suýt nữa đụng vào nàng, hỏi:"Sao tiểu thư không đi ?"

Chung Minh lại thong thả đi trở về, nếu cứ lui hôn sự như vậy, cũng

không giải quyết được vấn đề gì, nếu biểu ca không nạp thiếp thì sớm hay
muộn cũng phải cùng phòng với Tô Tử Mặc, nàng đương nhiên không phải
vì Tô Tử Mặc mà suy nghĩ, nàng chính là không muốn cho biểu ca thỏa
mãn, kiếp trước trừ bỏ nàng, biểu ca còn nạp thêm ba tiểu thiếp, một người
là Hàn di nương*, nhà nghèo bị cha già xấu xa bán đi, một người là Phùng
di nương - nha hoàn của Tần nhị gia, một trong số bằng hữu xấu của Tống
Tuấn Kiệt, người còn lại là thanh lâu cô nương Trịnh di nương, trong ba
người thì Phùng di nương là người tham lam có tâm địa sâu nhất, cũng
được Tống Tuấn Kiệt cưng chiều nhất, kiếp trước nàng còn bởi vì Phùng di
nương mà ăn không ít giấm chua, hiện tại xem ra hai người này quả thực là
trời đất tạo nên một đôi, nhất thời Chung Minh liền có chủ ý.

<* di nương ~ từ để gọi vợ bé>

Chung Minh ngoắc hai nô tỳ lại phân phó một phen, Tri Thư, Tri Họa

nghe được giật nảy mình, chủ ý của Chung Minh cũng quá lớn gan đi, hai
người cũng không dám đáp ứng ngay,"Chúng ta sợ bị phu nhân quở trách."

Chung Minh uy hiếp nói:"Thế không sợ ta đuổi các ngươi đi?"

Hai người đồng thời vội la lên:"Tiểu thư đừng mà!"

"Vậy ngoan ngoãn nghe theo lời ta, yên tâm đi, có ta chịu trách nhiệm,

không ai dám làm khó dễ các ngươi."

Tri Thư, Tri Họa thấy không thể làm gì khác hơn, đành phải đáp ứng,

phân công nhau làm việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.