BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 267

Tống Văn Thục năm đó là trở mặt với người nhà mới theo Chung Xa

Đạt, mà nữ nhi duy nhất của nàng thì chưa lấy chồng, cho nên đối với cấp
bạc lễ nghĩa trong việc cưới gả, một chút cũng không hiểu, nhưng nhìn đến
mấy thứ này, vẫn đoán được vài phần, đợi cho Tống Tuấn Kiệt đem thiếp
canh hợp hôn đưa đến trên tay thì nàng đã xác định , Tống Tuấn Kiệt đúng
là hạ sính đến đây!

"Cái này......" Tống Văn Thục mang vẻ mặt khó xử.

Tống Tuấn Kiệt nói:"Chất nhi biết thế này thật đường đột, bất quá ngày

đính hôn của ta cùng với Chung Minh biểu muội cũng sắp đến, không thể
để cho biểu muội một thân một mình lên kinh thành cùng ta thành thân
được, ta liền trước đưa sính lễ đến đây."

Trước khi chưa nói đến chuyện thành thân, chỉ nhìn một cách đơn thuần

thì sính lễ này đã không khỏi rất keo kiệt rồi, phụ thân Chung Minh đã sớm
nói qua, đợi cho Chung Minh xuất giá, hắn ít nhất xuất ra một nửa gia tài
cho Chung Minh làm của hồi môn, mà Tống gia chỉ cho hai trăm lượng bạc
làm sính kim*......

<* số tiền nhà trai nộp cho nhà gái trong lễ hỏi>

Tống Tuấn Kiệt từ lúc vào Chung phủ, liền cảm giác Chung gia tiền tài

to lớn, hắn cũng từng gặp qua nhiều người, tất nhiên nhận được cái nào là
đồ quý đồ tốt, chỉ nhìn đại sảnh này thôi, từ tranh chữ trên tường rồi đến
bình sứ, không cái nào là không đáng giá, ngay cả cái bàn cái ghế, thảm
lông trên mặt đất, chén dùng để uống trà cũng không phải là thứ mà người
bình thường có thể sử dụng, nhưng cái hắn nghĩ đến không phải là sính lễ
mình đưa quá ít ỏi mà là nghĩ đến sau khi cưới Chung Minh, hết thảy nơi
này đều thuộc về hắn.

Tống Tuấn Kiệt thấy Tống Văn Thục nhìn chằm chằm vào sính kim lễ

hạp, còn tự cho là đúng giải thích nói:"Cô cô trăm ngàn lần đừng ngại sính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.