BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 287

nhau."

Tống Tuấn Kiệt có chút căm tức, lại không có biện pháp, hít sâu một hơi,

mới nói: "Hồi lúc cơm chiều có nhiều người, không thuận tiện nói chuyện,
cho nên mới chờ tới bây giờ, Tử Mặc, ngươi rời nhà trốn đi, ta không trách
ngươi, lần này ta đến, kỳ thật để đón ngươi về nhà".

Tô Tử Mặc trào phúng nói: "Chứ không phải ngươi vì cưới Chung Minh

mới đến sao?"

Tống Tuấn Kiệt trợn mắt nói dối: "Ta đương nhiên là vì ngươi mà đến."

Lại bổ sung nói,"Nhạc phụ đại nhân có dặn dò, kêu ta vô luận cách nào
cũng phải mang ngươi về nhà".

Tô Tử Mặc cười lạnh:"Nguyên lai là cha ta ra lệnh."

Tống Tuấn Kiệt vội nói:"Ta đương nhiên càng hy vọng ngươi về nhà."

"Về nhà? Ngươi cưới Chung Minh, Chung gia còn có nhân vật nhỏ nhoi

như ta sao? Ta trở về làm cái gì, không bằng cứ viết xuống hưu thư, cưới
Chung Minh làm chính thất, như thế Chung gia cũng sẽ không làm khó dễ
ngươi."

Tống Tuấn Kiệt xua tay nói:"Như vậy sao được." Trước không nói đến

nếu bỏ Tô Tử Mặc, Tô Hầu gia sẽ lột da hắn, chỉ bằng việc cưới Tô Tử
Mặc thôi mà đã có uy tín danh dự như bây giờ, vậy thì vạn lần không thể ly
hôn, hơn nữa, khí chất Tô Tử Mặc như lan như ngọc, hắn ngay cả chạm còn
chưa chạm qua, nếu từ bỏ chẳng phải rất đáng tiếc sao, lại nói,"Biểu muội
gả lại đây, nói đi nói lại cũng chỉ là thiếp, có thể nào đánh đồng với ngươi,
lão phu nhân đưa chìa khoá phòng thu chi cho ngươi quản, ngươi ở Tống
gia làm sao coi là nhỏ nhoi được".

Tô Tử Mặc cười nhạo:"Ngươi xoay chuyển mọi việc đều thuận lợi ha,

trước mặt ta thì nói Chung Minh không tốt, trước mặt Chung Minh sợ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.