BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 289

<* bảy điều mà nữ nhân phạm vào làm nhà chồng có thể ly hôn: bất

thuận cha mẹ, không có con, gian tình, ghen tuông, mang bệnh hiểm nghèo,
nhiều lời, ăn trộm>

Tô Tử Mặc bị hắn chọc cười, cười nói:"Phải không, ta đây thật sự là cầu

còn không được."

Tống Tuấn Kiệt nghe nàng nói như thế, đột nhiên không tức giận, còn đi

theo cười nói:"Nguyên lai ngươi cũng có nỗi đau thầm kín, ngươi ba lần
bốn lượt làm nhục ta, không phải là muốn chọc giận để ta hưu ngươi sao?
Ta sẽ không cho ngươi toại nguyện".

Tô Tử Mặc không chút tức giận, vẫn thản nhiên nói:"Cả ngày phải đối

diện ngươi thiệt là có chút chán ghét, bất quá chuyện ly hôn, thật đúng là
không phải tới phiên ngươi tính."

Tống Tuấn Kiệt muốn nói ta là nam nhân như thế nào không phải do ta

định đoạt, bất quá rốt cuộc chưa nói ra, cùng Tô Tử Mặc đấu võ mồm, hắn
chỉ có bị nhục nhã mà thôi, oán hận nói:"Ngươi tốt nhất nghe lời ta , nếu
trên mặt ta không có ánh sáng thì ngươi cũng không còn mặt mũi đâu, cần
gì phải như vậy". Nói xong phất tay áo rời đi.

Tô Tử Mặc trở về phòng, thấy Chung Minh mang vẻ mặt căm giận, biết

nàng đã nghe được hết, cũng không nhiều lời, chỉ nói:"Biểu ca muội đi rồi,
đêm nay sẽ không đến nữa, muội cũng trở về phòng đi."

Chung Minh lại ngồi xuống mép giường, thở phì phì nói:"Không trở về."

Tô Tử Mặc cười hỏi:"Vì sao?"

Chung Minh thật sự tìm không thấy cái cớ nào, liền nổi lên trêu

chọc,"Chính là không muốn trở về." Đơn giản đá rớt giày, bò lên giường, ý
định nằm ì tại chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.