BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 317

ngày này đã rất quấy rầy quý phủ, muội thì không sao, nhưng chưa chắc
phụ mẫu muội cũng vậy, ta ở nơi này thật sự là danh bất chính ngôn bất
thuận".

Chung Minh gấp gáp nói:"Là ta mời ngươi về, phụ mẫu ta như thế nào

lại không chào đón ngươi chứ?"

Tô Tử Mặc cười nhẹ nói:"Quên đi Minh nhi, ta xin nhận ý tốt của muội".

Chung Minh nhụt chí nói:"Nói như vậy, ngươi không thể không đi?"

Tô Tử Mặc gật đầu,"Không thể không đi".

Chung Minh thấy nàng đã quyết ý, đành phải nói:"Ngươi phải đi cũng

được, tìm ngày đi, ta tự mình đưa ngươi trở về."

Tô Tử Mặc nói:"Làm gì phiền toái như vậy, biểu ca muội ngàn dặm xa

xôi mà đến, không phải là tới đón ta sao."

Chung Minh hừ nói:"Hắn còn sợ ngươi làm hỏng chuyện tốt của hắn,

kêu ngươi đi trước còn gì". Để cho Tô Tử Mặc cùng Tống Tuấn Kiệt một
đường đồng hành, nàng không lo lắng đến chết mới lạ, nàng tin tưởng Tô
Tử Mặc sẽ không cho Tống Tuấn Kiệt cơ hội, nhưng ai có thể cam đoan cái
tên mặt thú kia có đột nhiên điên cuồng đụng chạm Tô Tử Mặc hay không,
Chung Minh không dám nghĩ tới, bắt lấy cổ tay Tô Tử Mặc, ngang ngược
nói:"Ta mặc kệ, ta không cho ngươi đi, nếu thật sự phải đi, ta với ngươi sẽ
đi chung".

"Muội?" Tô Tử Mặc nghi hoặc nói,"Muội đã muốn cự tuyệt chuyện hôn

sự này, sao còn muốn đi kinh thành chứ".

Người này không phải biết rõ còn cố hỏi, đương nhiên là vì nàng, Chung

Minh nói:"Ta làm sao yên tâm để một nữ tử như ngươi làm bạn với sài lang
a".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.