BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 326

khác để bắt cóc nàng, huống chi trong lòng Tô Tử Mặc cũng không có
nàng, đổi là Thiệu Thi Dung nếu làm thế với nàng, có lẽ nàng còn nói ra lời
tuyệt tình hơn cả thế này.

Chung Minh cười cười nói:"Ta gả cho biểu ca làm sao vì ngươi chứ?

Ngươi suy nghĩ nhiều rồi".

"Vậy muội là vì cái gì, đừng nói là vì thích biểu ca của muội đi?" Khi Tô

Tử Mặc nói lời này, trong lòng nhưng lại hiện lên một tia chua xót, chẳng lẽ
Chung Minh đối Tống Tuấn Kiệt thật sự là tình cũ khó quên? Nàng không
quên Thiệu Thi Dung từng nói qua, Chung Minh từng vì Tống Tuấn Kiệt
mà nhảy vào hồ hoa sen, biết rõ không có khả năng, vẫn là nhịn không
được mà nghĩ như vậy.

"Dù sao ván đã đóng thuyền, lý do gì cũng sẽ không quan trọng, tóm lại

không phải vì ngươi là được." Chung Minh mặc dù chịu đựng không trách
Tô Tử Mặc, nhưng lời nói vẫn không khỏi có vài phần oán khí.

Tô Tử Mặc cũng biết mới vừa rồi mình có chút nặng lời, trước đó Chung

Minh giữ lại nàng như vậy, còn nói nàng đi đến đâu, Chung Minh liền theo
tới đó, chân tình thật lòng là không lừa được người, nhưng vì nàng mà gả
cho Tống Tuấn Kiệt, nàng thật sự gánh vác không nổi.

"Minh nhi, muội cũng biết hôn nhân không phải chỉ đơn giản là một tờ

hôn thư, muội còn phải...." Tô Tử Mặc nói không nên lời, nàng vì không
cùng Tống Tuấn Kiệt viên phòng, khắp nơi cẩn thận, thậm chí không tiếc
chạy trốn tới nơi ngàn dặm xa xôi này, vậy mà Chung Minh còn cố tình
muốn đưa dê vào miệng hổ.

"Còn phải ngủ cùng biểu ca chứ gì!" Chung Minh giúp nàng nói xong.

Tô Tử Mặc bị nghẹn họng,"Nếu biết, muội còn...... chẳng lẽ muội

nguyện ý......".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.