BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 338

trong lòng càng phát ra ủy khuất, nước mắt rơi càng nhiều hơn.

Trong lòng suy đoán cùng việc nghe chính miệng nàng nói ra hoàn toàn

là hai việc khác nhau, Chung Minh hơi giật mình, theo bản năng nói:"Ta là
nữ nhân a."

"Vậy sao ngươi thích Tô Tử Mặc, mà không cho ta thích ngươi? Huống

chi ta thích ngươi so với ngươi thích nàng còn lâu hơn."

Chung Minh cũng không biết nói cái gì cho phải, chỉ nói:"Phải không,

chuyện này ta cũng thật không biết."

Thiệu Thi Dung nói:"Cho dù ngươi không biết tâm ý của ta, nhưng chính

miệng ngươi nói qua thích Tô Tử Mặc, lại có thể nào gả cho biểu ca ngươi,
để cho người làm nhục chứ?"

Trong lòng Chung Minh tuy biết là vì Tô Tử Mặc mới gả, lại càng sẽ

không cho biểu ca làm nhục, nhưng để Thiệu Thi Dung hết hy vọng, ngoài
miệng lại nói:"Ta gả cho biểu ca đã thành sự thật, hiện tại nói cái gì cũng
vô ích, ta thực cảm kích ngươi...... thích ta, đáng tiếc ngươi và ta không
duyên cũng không phận, về sau còn có thể gặp nhau hay không cũng khó
nói, hy vọng ngươi có thể tìm được phu quân, chúng ta chia ly từ đây".

Thiệu Thi Dung cầm cổ tay nàng, nói:"Chung Minh, ngươi biết tính cách

của ta, ta sẽ không buông tha đâu".

Chung Minh thầm nghĩ, kiếp trước cũng không gặp Thiệu Thi Dung dây

dưa như vậy, chỉ là ứng phó mà thôi, không muốn dài dòng nữa, nhẫn tâm
nói: "Đời người mười chuyện thì có tám chuyện không như ý rồi, cần gì
phải cưỡng cầu, hơn nữa đây cũng chỉ là do ngươi nhất sương tình nguyện,
ta có gả cho biểu ca hay không cũng sẽ không thích ngươi".

Thiệu Thi Dung rốt cuộc cũng còn là cô nương, nghe lời nói như thế,

trên mặt tự nhiên không nhịn được, thẹn quá thành giận tính mở miệng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.