BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 349

trong lòng nghĩ biện pháp khác.

Tống Tuấn Kiệt dị thường vui mừng, tiến lên đáp tạ Tô Hầu gia, Tô Hầu

gia chỉ gật gật đầu, không tỏ vẻ gì, rồi nói với lão phu nhân:"Ta muốn cùng
Tử Mặc nói mấy câu."

Lão phu nhân vội nói:"Hầu gia xin cứ tự nhiên." Sau đó sai toàn bộ

người lui ra ngoài hết.

Đại sảnh chỉ còn cha con Tô gia, Tô Tử Mặc nãy giờ vẫn thuỷ chung cúi

đầu, Tô Hầu gia thở dài thật sâu, sau đó mới nói:"Mặc nhi, vi phụ biết con
trong lòng giận dỗi, làm như vậy, cũng là tốt cho con".

Tô Tử Mặc rủ mí mắt, miệng nói:"Nữ nhi không trách phụ thân." Trong

giọng nói lại rõ ràng mang theo vài phần oán giận.

Tô Hầu gia nói:"Con là nữ nhi của ta, ta chẳng phải biết tính tình của con

sao, con làm việc đều có chừng mực, lúc này khẳng định cũng có lý do
riêng, chẳng qua xuất giá tòng phu, con đã gả đến Tống gia, đó là sự thật
không đổi được, không chịu cùng phu quân cùng phòng, này căn bản là rất
khó nói, nếu truyền ra ngoài, chẳng phải làm cho người ta chê cười, người
ngoài sẽ đổ thừa ta không biết dạy con, mặt mũi ta biết để đi đâu?"

Tô Tử Mặc rốt cuộc ngẩng đầu, trong mắt rưng rưng,"Là thể diện phụ

thân quan trọng hay là chuyện cả đời của nữ nhi quan trọng? Nếu nương
còn sống, nương khẳng định sẽ không để cho nữ nhi chịu ủy khuất thế
này".

Tô Hầu gia luôn yêu thương nữ nhi, từ nhỏ liền dạy nàng đọc sách viết

chữ, ca ca có cái gì, nàng cũng giống nhau không ít, nếu nói thiên vị, thì có
khi còn thiên vị Tô Tử Mặc nhiều hơn một chút, dù sao Tô Tử Mặc sinh ra
không bao lâu, mẫu thân nàng liền bệnh chết, thương nàng từ nhỏ đã không
có mẫu thân, tất nhiên là trân trọng gấp đôi, không để nàng chịu nửa phần
uỷ khuất. Lúc Tô Tử Mặc chưa gả đi, chuyện lớn nhỏ trong nhà đều giao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.