BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 361

Minh đã là thiếp, muốn thân thiết không cần phải cố kỵ, tuy Tri Họa còn
đứng một bên hầu hạ, cũng không kiêng dè, muốn nắm tay Chung Minh, bị
Chung Minh né tránh, đành phải từng bước lấy lòng Chung Minh, nói:
"Biểu muội, nếu trong lòng cảm thấy bất bình, vậy ta trễ một chút mới đi
qua phòng Tô Tử Mặc, ở đây cùng muội có được không?".

Chung Minh hừ một tiếng, nằm xuống trường kỷ, nghiêng người nhắm

mắt lại, không để ý tới Tống Tuấn Kiệt, giống như rất giận dỗi.

Tống Tuấn Kiệt nhìn đến Chung Minh dáng người xinh đẹp, bên trong

làn váy lộ ra đôi chân thon, tâm tựa như bị bẻ cong, làm sao còn lo đến Tô
Tử Mặc, quỳ nửa người trước trường kỷ, giơ tay xoa cánh tay Chung Minh,
dẻo mồm nói: "Biểu muội, rốt cuộc muội muốn ta thế nào? Chỉ cần muội
nói ra, ta nhất định nghe theo".

Chung Minh chịu đựng ghê tởm không đẩy Tống Tuấn Kiệt ra, ngồi dậy,

ra vẻ ngây thơ hỏi: "Lời biểu ca nói là thật sao?".

Tống Tuấn Kiệt nhìn chằm chằm bộ ngực cao ngất của Chung Minh,

nuốt một chút nước miếng nói: "Muội cứ việc nói đi".

Mấy ngón tay Chung Minh giấu trong tay áo bóp chặt lại muốn nghe

răng rắc, hận không thể móc tròng mắt háo sắc kia ra, thật vất vả mới áp
chế lửa giận, bày ra nụ cười giả tạo, hờn dỗi nói: "Ta không cho ngươi đến
phòng Tô Tử Mặc đêm nay".

Tống Tuấn Kiệt biết rõ Chung Minh sẽ có yêu cầu này, trong lòng cũng

nghĩ sẽ không đáp ứng, nhưng bị bộ dáng Chung Minh nũng nịu làm đầu óc
mê muội, cuối cùng gật đầu chấp nhận.

Chung Minh cũng không dự đoán được lại thuận lợi như thế, một tay đẩy

hắn ra, đứng lên nói: "Nam tử hán đại trượng phu nói chuyện cần phải giữ
lời".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.