BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 365

Chung Minh nhìn nhìn ngắm ngắm, nói: "Gấp cái gì, trời còn chưa tối

đen mà".

Tống Tuấn Kiệt đã cùng nàng đi dạo hơn nửa canh giờ, trong lòng biết

Chung Minh cố ý kéo dài, nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ không trở về chỗ Tô
Tử Mặc kịp, liền nói: "Ta thấy biểu muội cũng không có tâm tư này, không
có thành ý, thôi thì quên đi, ta phải đi về trước, tránh bỏ rơi Tô Tử Mặc, lại
không tiện ăn nói".

Chung Minh cũng biết không thể kéo dài lâu, ngẩng đầu nhìn sắc trời,

nhẩm tính chắc Tri Hoạ cũng an bài xong rồi, cười nói: "Xem bộ dáng gấp
như khỉ của ngươi kìa, không biết có câu nói gọi là dục tốc bất đạt hay sao,
được rồi, ta cũng đi dạo mệt rồi, tìm chỗ nghỉ ngơi thôi".

Tống Tuấn Kiệt lập tức vui vẻ nói: "Như thế thì tốt quá". Định dẫn

Chung Minh tới khách điếm cách đó không xa.

Chung Minh giả vờ ghét bỏ nói: "Cũng không phải không có bạc, sao

phải ở chỗ nghèo nàn như vậy".

Tống Tuấn Kiệt thấy nàng là thiên kim tiểu thư quen xa xỉ, huống chi

trước khi xuất môn còn mang theo một ngàn lượng bạc, cũng không nghĩ
nhiều, nói: "Vậy theo ý biểu muội, chúng ta đi đâu?".

Chung Minh nói: "Khó có khi ra ngoài, tất nhiên phải ăn chỗ tốt nhất, ở

chỗ tốt nhất". Nơi nàng đi đến đúng là nơi nàng bị hại kiếp trước, Thiên
Hương Lâu.

Đi đến chốn cũ, Chung Minh nhìn thấy bảng hiệu vàng của Thiên Hương

Lâu, cả người rùng mình, theo bản năng ôm chặt cánh tay.

Tống Tuấn Kiệt rất cao hứng, ngày thường trong túi không có tiền, ít khi

đến địa phương như vậy, hôm nay chẳng những có mỹ nhân làm bạn, còn
không cần xài một lượng bạc, không khỏi thẳng lưng ưỡn ngực, nhanh rảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.