BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 412

Chung Minh biết lỡ lời, cười ha ha, nói: "Ta cũng chỉ đoán, người hoa

tâm như biểu ca thì một tiểu thiếp làm sao đủ". Chung Minh không đem
chuyện này nói rõ cùng Tô Tử Mặc.

Gả cho phu quân như vậy, Tô Tử Mặc chỉ có thể thở dài một tiếng, nhìn

thoáng qua Chung Minh, may mà còn có Chung Minh bên nàng, chẳng qua
hôn ước này đã được định ra từ thuở nhỏ, phụ thân lại là người bảo thủ,
nàng bất đắc dĩ mới lâm vào tình thế này, Chung Minh thì đã biết rõ là hố
lửa mà còn nhảy vào, tựa hồ còn lấy chuyện đùa bỡn Tống Tuấn Kiệt làm
niềm vui, việc này liên quan đến chung thân đại sự, Chung Minh có thể nào
lại lấy ra làm trò đùa, hay chẳng lẽ thật sự vì nàng mà đến?! Tô Tử Mặc
buông kim thêu, nghiêm mặt nói: "Minh nhi, ta hỏi lại muội một câu, muội
không ưa biểu ca muội lại vẫn gả cho hắn, rốt cuộc là vì hắn hay là vì...".
Dừng một chút, lại nói, "Vì ta?".

Chung Minh thấy nàng nói rất nghiêm túc nên thu hồi tâm tư vui đùa,

nói: "Ngươi muốn nghe lời thật lòng?".

"Tất nhiên".

Chung Minh nói: "Vì chính bản thân ta".

Tô Tử Mặc thật không nghĩ tới nàng sẽ nói như thế, "Lời này là có ý

gì?".

"Thứ nhất ta muốn báo thù, thứ hai là muốn ôm mỹ nhân về, nói đến nói

đi có phải là ta vì chính mình hay không?". Chung Minh giải thích rõ ràng.

Tô Tử Mặc nghe nàng vẫn nhắc tới chuyện báo thù, mà không biết thù

này từ đâu mà đến, có hỏi vài lần, Chung Minh đều tránh không trả lời, tạm
thời không nói đến nàng muốn báo thù cái gì, nhưng nào có đạo lý vì báo
thù mà lại gả cho kẻ thù, về phần ôm mỹ nhân về, không cần nói cũng biết
"Mỹ nhân" này chính là mình, Chung Minh tự tin như vậy, không lẽ biết
chắc là mình có thể tiếp nhận nàng? Cho dù trong lòng mình tiếp nhận rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.