BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 414

này, có khi nàng thật đúng là hâm mộ Chung Minh, một chút cũng không
câu nệ thế tục, so với nàng thì Chung Minh sống thật tiêu sái tự tại.

"Ngươi yên tâm, phụ thân ngươi mặc kệ ngươi, còn có ta, ta sẽ không để

cho ngươi chịu nửa điểm thiệt thòi". Chung Minh buông lời thề son sắt.

Tô Tử Mặc biết nàng nói được thì làm được, trong lòng lại cảm động

một trận, cười nói: "Vô công không nhận lộc, muội đối với ta tốt như thế,
muốn ta phải báo đáp muội thế nào đây?".

Chung Minh nói: "Ta vì ngươi cam tâm tình nguyện, cũng không phải

cần hồi báo, nếu ngươi thật sự cảm kích ta, vậy từ giờ chỉ cần thích ta, dù
sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, coi như tìm chuyện để làm đi".

Tô Tử Mặc: "....". Vế trước Chung Minh nói nghe rất tốt, mà vế sau là

đang nói cái gì đây, đảnh cười nói, "Vậy thì cũng có thể thử xem".

Chung Minh mừng rỡ đến hai mắt tỏa sáng, "Lời này là thật sao?".

Tô Tử Mặc thấy bộ dáng nàng nghe gió ra mưa, vội nói: "Ta chỉ nói thử

một lần, nhưng không cho phép muội làm càn".

Chung Minh đoạt lấy kim thêu trong tay nàng vứt qua một bên, cánh tay

đặt lên vai nàng, vuốt ve sau ót nàng, rồi nói: "Như thế nào mới tính là làm
càn, như vậy có tính không?". Sau đó không hề báo trước liền hôn lên môi
nàng một cái.

Chung Minh thật đúng là giống hệt yêu tinh, nói động dục liền động dục,

trời lại cho bộ dáng xinh đẹp quyến rũ người, chỉ cần hai ba lần như thế thì
ngay cả Tô Tử Mặc đều có chút chống đỡ không được, mặt nàng ửng đỏ,
vội cự tuyệt: "Ban ngày ban mặt lại đang ở Tống phủ, cẩn thận không thôi
người ta nhìn thấy".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.