BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 445

thần sắc của Tô Tử Tiêu, cười lạnh nói: "Như thế nào, chàng đau lòng
sao?".

Tô Tử Tiêu trách mắng: "Nói bừa cái gì, liên quan gì đến ta?".

Trương Dĩnh nói: "Chàng nghĩ rằng ta không biết sao, từ lần trước chàng

thấy nàng, trong lòng vẫn nhớ thương, cô nương xinh đẹp như vậy phải gả
làm thiếp nhà người ta, còn gả cho cái tên mà chàng chướng mắt, chẳng lẽ
trong lòng chàng lại có thể không nghĩ tới?".

"Càng nói càng khó nghe !". Tô Tử Tiêu xác thực chướng mắt tên muội

phu Tống Tuấn Kiệt, Tô Tử Mặc gả cho hắn đã là hoa tươi cắm bãi phân
trâu, nhưng dù sao chuyện đã thành sự thật, đây đều là chuyện ngày thường
phu thê bọn họ nói riêng trong nhà, hôm nay chưa nói tới có người ngoài là
Hác công tử ở đây mà chính là trước mặt Tô Tử Mặc cũng không nên nói
lời này.

Trương Dĩnh chỉ lo ghen tuông nên nói không suy nghĩ, bị Tô Tử Tiêu

trách mắng, cũng biết mình đã nói nhiều, vụng trộm nhìn thoáng qua Tô Tử
Mặc, thấy nàng vẫn mang thần sắc thản nhiên, không biết có nghe lọt vào
tai hay không, liền ha ha cười chuyển đề tài: "Xem ta kìa, lo nói nói với các
ngươi mà quên mất chính sự, Chung di nương kia......". Tô Tử Mặc từng
dặn dò qua là Trương Dĩnh không nên kêu di nương trước mặt Chung Minh
nếu không Chung Minh sẽ mất hứng, vội sửa lời nói, "Chung cô nương có
lời muốn ta chuyển tới tiểu cô".

"Nói cái gì?", Tô Tử Mặc hỏi.

"Chung cô nương nói, nàng ở trà lâu phía đông chờ ngươi, ngươi có thể

không đi, bất quá nàng sẽ đợi cho đến khi ngươi tới gặp nàng mới thôi".

Tô Tử Mặc không có lên tiếng, lâm vào trầm tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.