BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 630

Tô Tử Mặc biết Chung Minh không phải người ham lợi, chút gia sản nhỏ

nhoi của Tống gia căn bản không là bao nhiêu trong mắt Chung Minh, chỉ
thuần tuý là vì không ưa Tống Tuấn Kiệt mà thôi, nàng lắc đầu nói, "Cần gì
phải so đo với hắn".

Chung Minh không tranh cãi nữa, nhưng nhớ tới một chuyện: "Nói như

vậy, biểu ca không giống kẻ lấy trộm bạc của lão phu nhân".

Tô Tử Mặc tán thưởng nhìn nàng, "Không sai, nhiều bạc không cánh mà

bay, hẳn là có chỗ dùng đến, nếu cất giấu để chậm rãi tiêu xài thì hắn cũng
không cớ gì thản nhiên bỏ ngoài tai lời ta nói lấy bạc ra dùng, nhưng mà
nhìn bộ dáng hắn lén lút ngày đó, cho dù không phải hắn lấy thì thế nào
cũng có liên quan đến hắn".

Chung Minh nhớ tới một người, "Ý ngươi là ......".

Tô Tử Mặc gật đầu, "Muội nhớ ta từng nói qua với muội không, có khả

năng bà bà ở bên ngoài cho vay nặng lãi, muốn biết bà bà có lấy hay không,
chỉ cần đến thăm hỏi những người ngày thường bà bà hay lui tới là biết".

Chung Minh tức giận: "Thật sự là rồng sinh rồng, phượng sinh phượng,

chuột mẹ chuột con đào thành cái động, biểu ca một bụng ý xấu, mười phần
là do mợ dạy nên! Trộm tiền lo quan tài của lão phu nhân, không sợ bị sét
đánh a".

Tô Tử Mặc thở dài: "Không biết có thể lấy lại được không, nếu không

thu trở về được, cũng không biết làm sao giải thích với lão phu nhân".

Chung Minh nói: "Đương nhiên cứ nói thật cho lão phu nhân biết".

"Muội muốn làm lão phu nhân tức chết sao?".

"Còn đỡ hơn chết mà không nhắm mắt".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.