BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 674

Thiệu Thi Dung khẽ giật mình, "Ngươi không phải nói nàng có thành

kiến với ngươi sao?".

Chung Minh thản nhiên nói: "Nhưng ta thích nàng, ta đuổi ngươi không

được thì nàng cũng không đuổi được ta".

Thiệu Thi Dung hồi lâu mới buồn bã nói: "Thôi, ngươi đã không suy

nghĩ đến ta, xem ra ta thật sự là vô vọng".

Chung Minh nhìn bộ dạng của nàng, cũng thấy rất khó chịu, phá lệ nói:

"Thật xin lỗi".

Thiệu Thi Dung cười, "Chuyện tình cảm sao phải nói xin lỗi, bất quá khó

có khi nghe chính miệng ngươi nói lời này, ta cũng xem như đáng giá".
Dừng một chút lại nói, "Tô tỷ tỷ không hiểu ngươi kỳ thật cũng không thể
trách nàng, nàng vốn xuất thân cao quý, lại đọc đủ thứ sách vở, thị phi thiện
ác phân biệt rõ ràng, ngươi đột nhiên làm như vậy, dĩ nhiên nàng khó có thể
chấp nhận, từ từ giải thích với nàng, nàng sẽ minh bạch, nếu nàng đã nghe
ngươi nói mà lại không bao dung cho ngươi được nửa phần khuyết điểm,
vậy chỉ có thể nói nàng không phải thật tình thích ngươi, một khi đã như
thế, ngươi có bám riết cũng vô dụng, không bằng nên giống như ta, thừa
lúc còn sớm mà buông tay, đó cũng là một loại giải thoát".

Chung Minh đem lời này cân nhắc trong lòng, trước kia nàng luôn thẳng

thắn trực tiếp với chuyện tình cảm, đã thích rồi thì không quan tâm chuyện
gì khác cứ tiến tới, không thích thì hoàn toàn cự tuyệt, cũng không quan
tâm cảm thụ của đối phương, cho nên kiếp trước mới bị biểu ca lừa bịp,
kiếp này lại không hiểu tâm ý thật sự của Tô Tử Mặc, nếu quả đúng như
Thiệu Thi Dung nói, Tô Tử Mặc là ghét bỏ nàng, chẳng lẽ nàng nên biết
khó mà lui?! Mặc kệ như thế nào, ít nhất trước hết phải giải thích rõ cho Tô
Tử Mặc biết quá khứ của nàng, để xem Tô Tử Mặc có chấp nhận được
nàng như vậy hay không đã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.