BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 675

Thiệu Thi Dung đi rồi, Chung Minh liền chấn chỉnh tâm tình, đi đến

phòng Tô Tử Mặc.

********

Chung Minh vừa muốn gõ cửa thì nghe một trận la hét.

"Đừng ngăn đón ta, lão tử ngủ cùng nàng là chuyện thiên kinh địa

nghĩa!".

Chung Minh quay đầu, thấy Tống Tuấn Kiệt uống say khướt đang được

hai gã sai vặt dìu lảo đảo tiến vào sân.

Tống Tuấn Kiệt cũng thấy Chung Minh, đẩy gã sai vặt ra, hai ba bước đi

tới, cầm cổ tay Chung Minh, trên mặt nộ khí đằng đằng, "Cả đêm không trở
về, đi đâu?".

Cổ tay Chung Minh bị hắn nắm thật đau, dùng sức giãy lại giãy không

ra, còn bị mùi rượu xộc vào mũi rất khó chịu. Nàng xoay đầu qua tức giận
nói: "Ta muốn đi đâu thì đi đó, có quan hệ gì tới ngươi?".

Tống Tuấn Kiệt giận dữ cười táp lại, "Ha ha, có quan hệ gì với ta sao?

Biểu muội, ngươi không phải đã quên, ngươi là nữ nhân của ta, không chỉ
ngươi, còn có ả!". Tống Tuấn Kiệt chỉ ngón tay về phía cửa phòng Tô Tử
Mặc, "Từ lúc vào nhà đến nay, ả vẫn ra sức khước từ, còn tưởng các ngươi
sẽ thức thời, ngày nào đó sẽ chủ động yêu thương nhung nhớ ta, không
nghĩ rằng càng ngày càng quá phận, còn dám cả đêm không về ngủ, đỉnh
đầu lão tử sợ là đã sớm xanh mượt!".

Chung Minh cười lạnh không có lên tiếng, trong lòng lại nghĩ, trên danh

nghĩa tuy ngươi có nhiều nữ nhân, nhưng làm gì có người nào thiệt tình đối
đãi ngươi, Trịnh di nương vốn là cô nương thanh lâu không nói, Phùng di
nương thì mang cốt nhục người ngoài, chỉ có ta cùng Mặc tỷ tỷ kiếp trước
là trong sạch, đáng tiếc ngươi không biết quý trọng thì trách được ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.