BIỂU TIỂU THƯ TRỌNG SINH - Trang 79

Tống Tuấn Kiệt ỷ cảm giác say, trêu đùa:"nếu ta đoán không sai, biểu tẩu

muội chắc không bằng biểu muội rồi."

Chung Minh nói:"Biểu ca sao lại nói ra lời này?"

Tống Tuấn Kiệt nói:"Xinh đẹp như biểu muội vậy, đừng nói là biểu tẩu

muội, cho dù lục khắp toàn bộ kinh thành, chỉ sợ cũng tìm không thấy
người thứ hai có thể so sánh được với muội."

Chung Minh cũng không cảm kích, cười lạnh nói:"Biểu ca khen trật rồi."

"Ta là ăn ngay nói thật." Tống Tuấn Kiệt càng nhìn Chung Minh càng

cảm thấy đẹp, hắn lại đứng ở chỗ tay có thể chạm được nàng, lòng ngứa
ngáy khó nhịn, nhìn trái phải không thấy ai, lấy tốc độ sét đánh, ôm chầm
vai Chung Minh, hôn lên mặt nàng một cái.

Chung Minh không dự đoán được hắn sắc đảm bao thiên* như thế, tránh

né không kịp, vừa bị hôn xong, chỉ cảm thấy cực kỳ ghê tởm, giơ tay quăng
một cái tát, mắng:"Vô sỉ!"

< * bị chữ sắc làm mờ mắt >

Tống Tuấn Kiệt trúng một cái tát, tỉnh rượu không ít, thấy Chung Minh

vẻ mặt phẫn nộ, biết chọc giận nàng, sợ nàng đến trước mặt lão phu nhân tố
cáo, vội vàng cười làm lành nói:"Biểu ca hôm nay uống rượu nhiều mới
làm chuyện vô liêm sỉ như vậy, biểu muội trăm ngàn lần đừng để trong
lòng, biểu ca tạ lỗi vì không phải với muội."

Đổi là bình thường Chung Minh tất nhiên không buông tha hắn, bất quá

hôm nay rốt cuộc là đại hỷ sự của Tống Tuấn Kiệt, còn có rất nhiều bằng
hữu người thân ở lại trong phủ, việc này làm to ra, ai cũng sẽ khó coi, hơn
nữa nàng là cô nương đàng hoàng không thể vô duyên cớ bị huỷ danh dự,
chỉ "Hừ" một tiếng rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.