BÌNH AN CỦA ANH - Trang 11

Không biết tại sao, đã quá quen bị bọn chúng cười nhạo nhưng hôm ấy

lại không chịu được nữa, trong đầu vang lên câu nói của cậu bé. Tiểu Hoa
đi lên bờ, đối mặt với từng khuôn mặt cười cợt khinh bỉ, giơ tay đẩy.

Vương Tiểu Bàn bị bất ngờ, ngã lên tảng đá trầy da tay, Tiểu Hoa thở

phì phì, ngực nhỏ bé nhấp nhô, khuôn mặt cũng đỏ bừng dưới trời nắng, cô
nắm chặt tay, nói: “Tía tao đến thăm tao! Không được nói như vậy!”

Thằng bé kia khóc ầm lên, đứng dậy túm tóc Tiểu Hoa, mái tóc rối

tung bị giật lấy, cô bé đành phải cúi đầu theo. Đám trẻ xông đến vây quanh
cô, nắm đấm không ngừng nện lên tấm lưng trần của cô, Tiểu Hoa nhìn qua
khe hở tìm bóng dáng cậu bé kia, thấy cậu ta đứng trong nước, nhếch
miệng cười.

Rồi cô không nhìn thấy cậu ta nữa, đầu bị dúi xuống thấp hơn, hai tay

bị đè lên tảng đá, lưng cong lên. Trong bụng cô kìm nén tức giận, mặt đỏ
bừng đẩy những kẻ xúm quanh cô ra, cánh tay nhỏ gầy quơ loạn xạ, hất
mạnh đầu, đẩy Vương Tiểu Bàn ngã ra đất. Cái bụng mập của Vương Tiểu
Bàn thoải mái hơn tảng đá, Tiểu Hoa nhấc chân ngồi lên trên, nắm mũi nó,
hỏi: “Sau này còn dám nữa không! Nói mau! Nói là tao có tía!”

Vương Tiểu Bàn khóc ầm lên nhưng lại không nói câu nào, cũng

không đẩy Tiểu Hoa đang ngồi trên bụng nó.

Vậy nên khi người lớn chạy đến liền thấy cảnh Tiểu Hoa đang bắt nạt

Tiểu Bàn.

Đây là chuyện tồi tệ hết sức, vì đó là lần đầu tiên trong đời Tiểu Hoa

đánh nhau, lại bị tía bắt gặp.

Cô bé luống cuống tay chân, quay đầu tìm Thẩm Hi Tri đi cùng mình.

Cậu bé ướt sũng từ trong nước đi ra, kéo tay Hứa Kiến Quốc, không nói lời
nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.