BÌNH AN CỦA ANH - Trang 147

Thẩm Hi Tri kéo tay cô vẫy một chiếc taxi.

Tiểu Hoa ngồi lên xe, nghe anh nói với tài xế: “Phiền chú chạy theo

chiếc xe phía trước.”

Xem ra không giống lần đầu.

“Chỗ vừa nãy là công ty của ba anh, đó là xe của ba, anh muốn xem

tại sao ba không về nhà.” Thẩm Hi Tri buông tay cô ra, ánh mắt sắc bén:
“Im lặng.”

Tiểu Hoa liền mím chặt môi, tiếp tục nhìn chiếc xe đằng trước quẹo

vào một tiểu khu.

Thẩm Trung Nghĩa vào trong đó rất lâu, lâu tới mức hai chân Tiểu

Hoa ngồi xổm tê cứng. Vì Thẩm Hi Tri không cho cô nói, nên cô không nói
một lời, yên lặng giống cây nấm. Hồi lâu sau Thẩm Hi Tri nói: “ Đây là lần
đầu tiên anh đến tiểu khu này, mấy hôm trước ba đều ở trong công ty. Cám
ơn em Hứa Tiểu Hoa, lần nào đi với em anh cũng gặp may mắn.”

Tiểu Hoa mơ hồ ý thức được gì đó, nhưng cũng không thật sự hiểu,

nghe anh nói bĩu môi: “Lúc trước làm anh bị gãy tay em đã xin lỗi rồi còn
gì, xin nhận lỗi.”

Đang nói thì thấy trên lầu có tiếng đóng cửa, một lát sau Thẩm Trung

Nghĩa đi xuống, lên xe chạy đi, không thấy hai đứa bé trốn sau bụi hoa.
Thẩm Hi Tri hỏi Tiểu Hoa: “Em có nghe thấy ở lầu mấy không?”

Tiểu Hoa lắc đầu, Thẩm Hi Tri áy náy nhìn tai cô, nói: “Anh cũng

không nghe rõ, nhưng anh đoán hình như là lầu 5.”

“Anh muốn đi lên à?” Tiểu Hoa hỏi.

“Ừ.” Thẩm Hi Tri gật đầu, “Anh muốn xem ai ở trong đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.