BÌNH AN CỦA ANH - Trang 177

‘Hai anh em tốt’ đứng trên sân thượng, năm đó xây nhà không biết bị

ăn chặn mất bao nhiêu tiền, còn chưa tới 20 năm mà tấm cách nhiệt trên
mái đã vỡ gần hết, không có chỗ nào đặt chân lên được. Tiểu Hoa giằng
khỏi tay anh, đại khái đã biết anh muốn nói gì.

Thẩm Hi Tri đã qua thời kì vỡ giọng, thanh âm không còn như trước

đây nữa, cũng dễ nghe hơn mấy con ‘vịt đực’ trong lớp Tiểu Hoa nhiều, cô
lặng im nghe anh nói: “Em có bị ngốc không vậy?”

Tiểu Hoa quay đi.

Thẩm Hi Tri giữ chặt cô: “Sao lại không muốn học tiếp? Chỉ với cái

bằng tốt nghiệp cấp 2 em chẳng tìm được việc đâu, có biết không?”

Tiểu Hoa giãy mạnh nhưng không thoát khỏi tay anh được, đành phải

nói: “Không thi được, thi rớt!”

Đây cũng là nói nói thật, cô học lệch, ngữ văn năm nào cũng đứng

nhất, còn mấy môn tự nhiên thì…

“Cho dù thi rớt cũng phải thử một lần chứ! Em tưởng anh không biết

em nghĩ gì à? Không được, nhất định phải lên cấp 3!”

Tiểu Hoa ngẩng đầu lên: “Ba em một lòng muốn bồi dưỡng em trở

thành người giống mẹ, nhưng em chỉ là bùn nhão không thể trát tường, anh
phải khinh bỉ em mới đúng, tại sao cứ xen vào chuyện của em? Lại định nói
những lời khó nghe phải không?”

Thẩm Hi Tri cứng họng không nói được, Tiểu Hoa hất tay anh ra, đôi

mắt to trong suốt nhìn anh, Thẩm Hi Tri vội tránh khỏi ánh mắt cô, Tiểu
Hoa quay đầu đi thẳng

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.