BÌNH AN CỦA ANH - Trang 187

thể dục thổi còi gọi anh: “Thẩm Hi Tri chạy thừa rồi.”

Anh vẫy tay: “Em chạy thêm.”

Sau đó nhìn Tiểu Hoa: “Em đừng chạy nữa.”

Tiểu Hoa không để ý tới anh, mặt đỏ bừng lên vì chạy nhiều.

Nhưng suốt cả chặng đường này anh đều chạy bên cạnh cô, ngăn tất cả

ánh mắt đánh khinh kia.

Mặc dù si mê học trưởng, nhưng chạy hết 3000m chỉ có một mình

Tiểu Hoa, thầy giáo thể dục cười nói: “Đến đại hội thể dục thể thao em thi
hạng mục này đi.”

Tiểu Hoa thật muốn xông tới cắn Thẩm Hi Tri một miếng.

***

3000 m đối với Thẩm học trưởng hàng năm luyện Taekwondo mà nói

thì chẳng là gì, tan học rồi còn tiếp tục chơi bóng rổ được. Tiểu Hoa cắn
môi lê đôi chân run rẩy đi về phòng, sáng hôm sau tỉnh dậy suýt nữa ngã
lăn xuống giường.

Trong tiết tự học sáng sớm cô nghe được một tin: Mấy tên côn đồ kia

bị người ta đánh!

Lớp Tiểu Hoa học cũng khá giỏi, đặc biệt là học sinh nội trú – trừ Tiểu

Hoa ra, còn lại các bạn khác đều trong top 50 của trường, nên tám chuyện
trong tiết tự học chỉ có lúc này thôi. Tiểu Hoa tối qua đau chân ngủ không
được, giờ đang dựng sách giáo khoa trước bàn ngủ bù, trong lòng thầm
nghĩ: Tốt quá, vị anh hùng nào ra tay vậy nhỉ?

Hôm nay từ trong lớp tới ngoài lớp đều bàn tán chuyện này, Tiểu Hoa

nghe thấy lời giải thích khó tin nhất là hội trưởng hội học sinh ra tay trừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.