BÌNH AN CỦA ANH - Trang 218

Cô chủ nhiệm vừa nghe liền dịu đi một chút, học sinh chất phác như

vậy cô cũng từng gặp rồi, đúng là không dám nói gì trước mặt giáo viên.
Còn yêu sớm? Hình như không thể nào.

Thẩm Hi Tri nói tiếp: “Có chuyện này nữa cô đừng cười nhé, năm

trước ba mẹ em ly hôn, em làm ầm lên rồi bỏ nhà đi, em ấy cũng đi theo
em, sau này em ấy bị ba bắt về đánh một trận, nhưng dù bị đánh cỡ nào
cũng không khai em ra. Em ấy rất nghĩa khí, không giống các cô gái bình
thường đâu. Em ấy nhất định vì không muốn làm ảnh hưởng đến cậu trai
kia nên mới không nói. Hôm trước cô gọi em ấy lên văn phòng lúc về em
ấy khóc, Bình An nhà em ít khóc lắm, bướng bỉnh như trâu vậy, em ấy
khóc là vì sợ cô thất vọng về em ấy, cũng vì quá ấm ức thôi.”

Chủ nhiệm buồn bã thở dài: “Không ngờ lại vậy…”

Thẩm Hi Tri nói: “Hay cô cứ giao việc này cho em đi? Bình An nhà

em sẽ nói thật cho em biết thôi, em cũng không nói cho cô người kia là ai,
mà tự em sẽ đi khuyên bảo cậu ta, như thế đều tốt cho hai đứa trẻ, mọi
chuyện thế là xong, có được không ạ?”

Thẩm hội trưởng làm việc khéo léo ổn thỏa cô chủ nhiệm đã biết từ

lâu, nếu đúng như anh nói thì trong chuyện này Hứa Bình An không có lỗi,
lỗi là ở một người khác. Cô chủ nhiệm cũng không muốn làm mình mất
mặt, đành đồng ý với đề nghị của Thẩm Hi Tri, còn nói: “Vậy coi như chưa
có chuyện này, bảo em gái em đừng để trong lòng nhé.”

Có rất nhiều chuyện nhỏ nhặt vô tình lại hủy hoại một đứa trẻ, chủ

nhiệm cũng biết điều này.

Thẩm Hi Tri cười: ” Bình An nhà em hiền lành lắm, bữa sau em dẫn

em ấy đi ăn một bữa ngon là thôi ấy mà, em cám ơn cô.”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.