BÌNH AN CỦA ANH - Trang 347

Hai người ăn cơm xong đi ra, thấy Thẩm Hi Tri đứng ngay trước mặt.

Sắc mặt anh rất kém, trông tiều tụy như đã ba ngày ba đêm không ngủ.

Tiểu Hoa có vẻ không ngạc nhiên, lạnh nhạt chào anh. Thẩm Hi Tri trầm
mặt nhìn Mạc Kỳ, người này ở trong hội học sinh, trước đây có quen biết.

Mạc Kỳ nói với Tiểu Hoa: “Hai người cứ nói chuyện, anh đi trước.”

Tiểu Hoa nhìn Thẩm Hi Tri dù mệt mỏi nhưng vẫn đẹp trai nổi bật như

thế, trong lòng khẽ thở dài đau đớn. Một giây sau bị anh nắm tay, hỏi: “Đã
xảy ra chuyện gì? Em có khỏe không?”

Người này mặc dù bình thường đều nói chuyện cay nghiệt, từ nhỏ đến

lớn làm cô tức giận không biết bao lần, nhưng trong những lúc khốn khó,
trừ Hứa Đống ra thì trên thế gian này anh là người quan tâm cô nhất.

Giữa bọn họ có vấn đề! Thẩm Hi Tri nắm chặt tay Tiểu Hoa, hỏi: “Em

làm sao vậy?”

Tiểu Hoa ngửa đầu nhìn anh, Thẩm Hi Tri, người hoàn hảo như thế, cô

có thể với tới sao?

“Hôm qua hình như em chạy mấy chục ngàn mét.” Tiểu Hoa cười nói

với anh.

“Sao lại chạy?”

Anh quay lưng về phía mặt trời, dành cho cô bóng mát, Tiểu Hoa nói:

“Thẩm Hi Tri, em thấy chúng ta nên xa nhau một thời gian.”

“Tại sao?” Anh hỏi, mang theo tức giận.

“Anh đừng hiểu lầm, ý em là chúng ta cứ xa nhau 4 năm này đi, 4 năm

sau chúng ta trưởng thành hơn, nếu khi đó anh vẫn còn thích em thì chúng
ta sẽ bên nhau, nếu không thì chúng ta vẫn có thể làm bạn bè, như thế sẽ tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.