BÌNH AN CỦA ANH - Trang 442

Cô vội vàng mặc quần áo tử tế mở cửa đi ra ngoài, nhìn thấy Thẩm Hi

Tri ngồi ngoài chuồng gà, tay cầm đũa gắp giun ném vào chuồng cho gà mẹ
ăn, khuôn mặt nhăn nhó buồn nôn, vẻ mặt này giống y như cái dáng vẻ
trước đây khi anh nghiêm túc nói muốn đi chơi cùng cô, rồi khi thấy cô bắt
giun thì từ kẻ sĩ biến thành kẻ điên chạy bay biến.

Thẩm Hi Tri cố nhịn ói dặn dò gà mẹ: “Ăn nhiều vào nha rồi đẻ nhiều

trứng, Tiểu Hoa nhà mày thích đếm trứng gà lắm.”

Gà mẹ cục tác mấy tiếng, giống như đang nói: “Nói nhiều quá rồi

đấy.”

Thẩm Hi Tri quay đầu lại thấy Tiểu Hoa đang cười, anh còn chưa phản

ứng Tiểu Hoa tại sao lại cười, nhăn nhó nói: “Hứa Tiểu Hoa anh làm tất cả
vì em đấy, em còn dám cười anh hả?”

Tiểu Hoa chỉ tay anh nói: “Anh bẩn quá.”

Khoảnh khắc ấy Thẩm Hi Tri suýt nữa bật khóc.

Anh ném đũa đi, chạy lại hỏi: “Em, em khỏe rồi?”

Tiểu Hoa nhìn vẻ khẩn trương của anh, khẽ gật đầu, sau đó khóc.

Thẩm Hi Tri cười: “Khóc cái gì? Sao dạo này em hay khóc vậy?”

Tiểu Hoa nói: “Ừ, em nghe nói nước mắt tốt cho mắt, coi như em tắm

mắt đi.”

Trước đây tai bị điếc cô cũng không sợ, khi đó cô không hiểu được cái

gì là sợ, mà giờ cô đã lớn, đã hiểu ra.

Em sợ, vì không thể nhìn thấy anh nữa.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.