BÌNH AN CỦA ANH - Trang 88

về, đưa Trần Ái Lệ đến bệnh viện. Hai đứa bé ở nhà, Tiểu Hoa vẫn còn
hoảng hốt, ngã ngồi xuống đất, cậu bé vỗ tay cô: “Không sao rồi.”

Tiểu Hoa nói: “Thẩm Hi Tri, đầu em choáng quá.”

Nói xong liền té xỉu.

Cậu bé vừa rồi còn trầm ổn như người lớn bắt đầu luống cuống, cậu

gọi điện cho mẹ, nhưng Lương Nhu đi ra ngoài, không ở trong công ty,
không có người lớn vậy phải làm sao đây? Cậu bé lúc này rất hận bản thân,
nếu mình có thể lớn nhanh thì hay biết bao.

May mà Tiểu Hoa xỉu một lát rồi tỉnh lại, lúc cô mở mắt ra thấy Thẩm

Hi Tri bên cạnh, cậu nắm tay cô, ngồi dưới đất. Từ trước đến giờ cậu chưa
bao giờ ngồi trên sàn nhà cả, Tiểu Hoa nghĩ.

Đang nghĩ, mắt lại nhìn thấy máu, Tiểu Hoa siết chặt tay cậu, nói:

“Thẩm Hi Tri, nhiều máu quá.”

Cậu bé không biết đây là chứng bệnh gì, nghĩ một lát rồi nói: “Mày

đến nhà tao, được không?”

Được, nhưng Tiểu Hoa không đi nổi.

Cậu ngồm xổm trước mặt cô, nói: “Lên đi, tao cõng mày.”

Tay chân Tiểu Hoa nhũn ra, đầu váng mắt hoa, cũng chẳng biết mình

vào phòng cậu như thế nào nữa. Cô nằm trên giường cậu, trán đắp một cái
khăn bông, còn cậu chứ một lát lại dịch chăn cho cô, một lát lại sờ mặt cô.
Tay cậu không lớn như tay nội, nhưng làm làm cô thấy thoải mái như tay
nội vậy.

Cô hỏi cậu: “Sao mẹ em lại chảy máu?”

“Có lẽ sắp sinh cục cưng.” Lúc nào cậu cũng biết nhiều hơn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.