BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1125

Nghiêm Túc được Dì Liên chỉ điểm liền lên lầu đến phòng Bình An, cửa

phòng không có khóa, anh gõ mấy cái không thấy ai phản ứng mới đẩy cửa
đi vào.

Sáng sớm, ánh mặt trời rực rỡ ấm áp từ cửa sổ thủy tinh lớn chiếu xiên

vào, rèm cửa sổ điểm hoa phất phơ lay động theo ngọn gió lạnh, bàn con
cạnh ghế salon còn dính vài hạt sương trong suốt. Tất cả ấm áp nhàn nhã
như vậy, anh đột nhiên mong ngôi nhà rộng rãi vắng lạnh của mình một
ngày nào đó cũng được rót vào sự ấm áp như vậy...

Anh đi tới chiếc giường lớn mềm mại màu trắng, ngồi xuống bên mép

giường, đôi mắt chứa chan tình cảm dịu dàng, nhìn cô công chúa nhỏ mỹ lệ
đáng yêu của anh vẫn đang ngọt ngào ngủ say.

Nếu mỗi sáng sớm trước khi rời giường, điều đầu tiên mà anh nhìn thấy

chính là gương mặt say ngủ ngọt ngào của cô thì tốt biết bao.

Nghiêm Túc cúi đầu mút cánh môi mềm mại của cô, nửa nằm trên người

cô, ngón tay say mê lưu luyến dạo lướt trên gương mặt mịn màng của cô.

Đang say giấc nồng, Bình An cảm thấy trên mặt ngứa ngứa, đôi mày

thanh tú nhăn lại, đưa tay phẩy phẩy, rồi lại vùi mặt trong chăn tiếp tục ngủ,
hoàn toàn không phát hiện bên cạnh đã có thêm một người.

Thật giống trẻ con mà, Nghiêm Túc cười khẽ một tiếng, nắm chiếc mũi

thanh tú khéo léo của cô, cúi đầu hôn lên môi của cô.

Vốn chỉ định hôn nhẹ thôi, ai ngờ vừa chạm đến cô thì anh giống như bị

nghiện, thế nào cũng không buông cô ra được.

Bình An đang mơ thấy mình cầm kiếm chém đôi nam nữ chó má Lê

Thiên Thần và Đỗ Hiểu Mị, trong lúc đang khoái chí thì đột nhiên liền hô
hấp không thông, cô dùng sức giãy giụa, mắt thấy sắp báo được thù...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.